
30 comment hay nhất về truyện Chiều Tối (Hồ Chí Minh)
- – “Hồ Chí Minh nhiều đường nhưng không đường chút nào”. Với một chữ “hồng” Bác đã làm bừng sáng cả bài thơ, xóa bỏ đi sự mệt mỏi, uể oải, vội vàng, nặng nề được miêu tả trong 3 câu đầu, làm bừng sáng khuôn mặt của các em sau khi xay ngô tối. Chữ “hồng” trong nghệ thuật thơ Đường được gọi là “con mắt” của thơ (thơ hay nhãn), nó tỏa sáng, cân bằng chỉ một chữ với 27 chữ khác, dù nặng nề đến đâu.
- – Với chữ “hồng” ấy, người ta còn cảm thấy bản nhạc nặng nề, mệt mỏi và buốt giá, nhưng chỉ thấy một màu đỏ nhuộm cả đêm, cả cơ thể hoạt động của cô gái yêu kiều ấy. Đó là màu đỏ của tình chú (Nguyễn Trung Thông)
- – “Nếu chỉ dừng lại ở 3 dòng đầu, thơ Hồ Chí Minh chẳng khác gì thơ Liễu Tông Nguyên đời Đường: “Ngàn chim trời bay đi”. Dấu vết của người đã mất Trên một con thuyền cô đơn, tôi là một ông già trên dòng sông tuyết lạnh) (Hoài niệm)