
Bi kịch người phụ nữ trong xã hội xưa qua chùm tác phẩm văn học trung đại bác học: “Đọc Tiểu Thanh kí” (Nguyễn Du) và các đoạn trích “Chinh phụ ngâm” (Đặng Trần Côn), “Cung oán ngâm” (Nguyễn Gia Thiều)
Hướng dẫn bài tập về nhà:
Lời giới thiệu, trích dẫn một số ấn bản: Bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cổ đại qua một số tác phẩm văn học trung đại đã học: Đọc Tiếu Thanh kí (Nguyễn Du), Đoạn trích Chinh phụ ngâm (Đặng Trần Côn) và Cung oán ngâm khúc (Nguyễn Gia Thiều)
1. Giải thích:
Bi kịch là nỗi đau tủi nhục đến tột cùng nhưng không sao thoát ra được, nỗi khổ ấy cứ đeo bám mãi không chịu buông bỏ và cuối cùng con người vẫn phải gánh lấy nỗi đau ấy trong bất lực, không lối thoát.
– Bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cũ là bi kịch của những người tài hoa, bi kịch của hạnh phúc hôn nhân không trọn vẹn
2. Làm rõ bi kịch cuộc đời người phụ nữ qua tác phẩm:
Một. “Đọc Ký Tiểu Thanh” của Nguyễn Du:
Bi kịch của Tiểu Thanh là bi kịch của thân phận nhỏ nhen. Tiểu Thanh nổi tiếng tài sắc vẹn toàn, bị người vợ cả ghen tuông hành hạ, sống trong đau khổ cô đơn cho đến khi lâm bệnh qua đời. Thơ của bà cũng bị đốt. Bi kịch ấy được thể hiện qua những hình ảnh thơ giàu ý nghĩa tượng trưng và âm điệu thê lương.
b. Đoạn trích “Nỗi cô đơn của người chinh phụ” (trích “Vợ lẽ” của Đặng Trần Côn):
Người vợ lẽ sống trong cảnh cô đơn, nhớ nhung, khắc khoải, nóng lòng chờ chồng đến kiệt quệ, phí hoài tuổi thanh xuân, nàng bị dằn vặt bởi niềm khao khát hạnh phúc lứa đôi. Bi kịch của cô là sự cô đơn, sự chinh phục không hẹn ngày về. Những cuộc chiến tranh phi nghĩa đã cướp đi hạnh phúc và tuổi trẻ của cô. Bi kịch ấy được thể hiện qua diễn biến tâm trạng phong phú và tinh vi của kẻ chinh phụ.
c. Đoạn trích “Nỗi sầu cung nữ” (trích “Cung oán ngâm” của Nguyễn Gia Thiều):
Những cung nữ tài sắc sống trong cảnh khốn cùng, mòn mỏi vì không được vua quan chăm sóc, bị ruồng bỏ. Người cung nữ cảm thấy cô đơn giữa chốn trăng thanh, rèm quế ngọc… Bi kịch ấy được thể hiện qua ngôn ngữ điêu luyện, nhiều câu thoại súc tích, hình ảnh thơ đầy ám ảnh…
3. Đánh giá chung.
– Họ là những người sống trong chế độ phong kiến cũ và phải chịu những bất công do xã hội đó mang lại.
– Họ chết, họ chết trong cô độc.
– Đây là những người không được hưởng một cuộc sống hạnh phúc bình thường, giản dị, đầm ấm, chân thành.