
Em có suy nghĩ gì về hình ảnh nhân vật Mị trong cảnh mùa xuân ở Hồng Ngài (“Vợ chồng Pú” – Tô Hoài). Từ đó, liên hệ với nhân vật Chí Phèo trong cảnh buổi sáng đầu tiên khi tỉnh rượu (“Chí Phèo” – Nam Cao), để nhận xét cách bộc lộ vẻ đẹp tâm hồn con người lao động của hai nhà văn?
Hướng dẫn bài tập về nhà:
1. Giới thiệu chung:
– Giới thiệu tác giả Tô Hoài; Nhân vật Mị trong cảnh đêm tình mùa xuân.
– Giới thiệu tác giả Nam Cao; Nhân vật Chí Phèo trong cảnh buổi sáng đầu tiên khi anh ta tỉnh rượu.
⇒ Cả hai nhà văn đều đi sâu khai thác vẻ đẹp tâm hồn của người dân lao động.
2. Cảm nhận hình tượng nhân vật Mị trong cảnh mùa xuân ở Hồng Ngải
– Tôi có phẩm chất tốt, nhưng tôi bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần
+ Em là một thiếu nữ xinh đẹp, tài năng, hồn nhiên, tràn đầy tình yêu thương; họ làm việc chăm chỉ, họ yêu tự do, họ ý thức được quyền sống của mình.
+ Bác giàu lòng vị tha, đức hi sinh.
+ Là đứa con dâu lừa đảo nợ nần, tôi bị coi như nô lệ. Mị sống tủi nhục với loài vật, thường xuyên bị A Sử đánh đập dã man. Tôi sống như một tù nhân trong một căn phòng nhỏ tối tăm.
+ Sống trong đau khổ, tôi gần như vô cảm “ngày càng câm nín, rút lui như con rùa bị dồn vào đường cùng”.
– Tâm trạng và hành động của nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
+ Bên trong hình tượng “con rùa nuôi trong góc” vẫn là con người khao khát tự do, hạnh phúc. Những cơn gió rét buốt không ngăn được sức xuân tươi trẻ trong thiên nhiên và con người, tất cả đã đánh thức tâm hồn tôi.
+ Tôi uống rượu để quên đi nỗi khổ hiện tại. Tôi nhớ khi tôi còn là một cô bé, tôi đã sống lại với một niềm say mê trẻ trung đối với cuộc sống.
+ Tiếng sáo (biểu tượng của tình yêu và sự phấn đấu cho tự do) từ một hiện tượng bên ngoài đã đi vào sâu trong tâm trí tôi.
+ Tôi thắp ngọn đèn như ánh sáng soi vào cuộc đời tăm tối. Mị muốn đi chơi nhưng bị A Sử trói lại; Dù bị ràng buộc, tôi vẫn tưởng tượng và hành động như một người tự do, tôi tiếp tục bước đi.
+ Lối viết hiện thực sắc sảo, nghệ thuật phân tích tâm lí tinh tế, Tô Hoài đã xây dựng thành công nhân vật Mị.
+ Có áp bức thì có đấu tranh; Tôi là một ví dụ sinh động về sức sống tiềm ẩn, sự vươn lên mạnh mẽ của con người từ hoàn cảnh tăm tối bước ra ánh sáng của nhân phẩm và tự do.
3. Liên hệ với nhân vật Chí Phèo trong cảnh buổi sáng đầu tiên khi bạn đã tỉnh rượu
Một. Liên hệ với nhân vật Chí Phèo trong cảnh buổi sáng đầu tiên khi bạn tỉnh táo:
– Sau khi gặp Thị Nở và được thị nuôi nấng, yêu thương, Chí Phèo lần đầu tỉnh táo sau những cơn say triền miên và có sự thay đổi sâu sắc về tâm trạng:
+ Từ tỉnh táo đến tỉnh táo: Tỉnh táo: Lần đầu tiên – kể từ khi ra tù, Chí ngừng say và cảm nhận được thời tiết, âm thanh thường ngày của cuộc sống. Tiếng cuộc đời gõ cửa từng hồi, đánh thức Chí Phèo. Những âm thanh này không tồn tại hàng ngày, nhưng đây là lần đầu tiên Chi nhận ra chúng. Tỉnh thức: nhận ra và nhìn lại cuộc đời mình trong quá khứ, hiện tại và tương lai.
+ Khát vọng trở về và khát vọng hạnh phúc. Chí muốn trở lại làm người lương thiện.
Qua hình tượng nhân vật Chí Phèo, Nam Cao cho ta thấy bản chất tốt đẹp của con người hiện diện ở con người bị tha hóa. Bản chất đó sẽ phát sinh khi có chất xúc tác.
b. Nhận xét về cách khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người lao động của hai nhà văn:
– Hai nhân vật Ja và Chí Phèo của nhà văn Tô Hoài và Nam Cao là hình ảnh tiêu biểu cho số phận người dân lao động, vượt qua ách áp bức cường quyền, thần quyền để khẳng định vẻ đẹp tâm hồn con người. .
+ Tôi: Tưởng chừng như đã trở thành một vật vô tri, vô giác trong ngôi nhà duy lí nhưng vẫn tiềm tàng sức sống mãnh liệt trong đêm xuân của tình yêu.
+ Chí Phèo: Dù bị hủy hoại cả về nhân hình và bản chất con người nhưng Chí vẫn phấn đấu để có cuộc sống lương thiện.
⇒ Mỗi nhà văn đều có con đường sáng tạo riêng, nhưng khi viết về người nông dân, các tác giả đều hướng đến việc bộc lộ vẻ đẹp tâm hồn của họ. Từ đó nâng đỡ, tôn trọng những phẩm chất đáng quý của người nông dân.