
Vẻ đẹp của ngôn ngữ trong Truyện Kiều của Nguyễn Du
Một. Một số nhận xét về ngôn ngữ “Truyện Kiều”.
– “Giọng người Việt trong Truyện Kiều như làm bằng ánh sáng” – Nguyễn Đình Thi.
– “Với Truyện Kiều, tiếng Việt trở nên đẹp đẽ, trong sáng, mềm mại, uyển chuyển, thanh tao” – Nguyễn Khắc Toàn.
b. Nét độc đáo trong nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ của Nguyễn Du trong “Truyện Kiều”.
* Sử dụng thuần thục chữ Nôm, sử dụng thuần thục và tinh tế vốn từ tiếng Việt.
Nguyễn Du có đủ vốn ngôn ngữ để miêu tả một thế giới nhân vật, sự việc, con người, cảnh vật, tâm trạng… vô cùng phong phú. Nhà thơ dùng từ đắt, chính xác, nhuần nhuyễn trong tả người, tả cảnh, gợi cho người đọc cảm giác rằng với nhân vật ấy, sự kiện ấy, tâm tư ấy phải nói lên điều đó và khó có thể thay thế bằng từ ngữ, từ ngữ nào khác.
CEO:
– “Cỏ xanh tận chân trời”
– “Hoa cười nói ngọc trang nghiêm”
– “Mây rụng màu tóc tuyết nhường màu da”.
– “Hoa Ghen Kẻ Thất Bại Tội Nghiệp Cánh Hoa Liễu Xanh Em Yêu”
-“Tôi sẽ chấp nhận”
– “Không ngờ thằng đó là Mã Giám Sinh”
* Sử dụng ngôn ngữ linh hoạt, phong phú, sáng tạo.
– Khi miêu tả nhân vật chính, Nguyễn Du sử dụng ngôn ngữ ước lệ, trang trọng.
– Khi miêu tả nhân vật phản diện, Nguyễn Du sử dụng ngôn ngữ trực tiếp.
– Tả cảnh: lựa chọn ngôn ngữ tinh tế, giàu sức gợi.
– Tả cảnh ngụ ngôn: ngôn ngữ súc tích, hàm súc.
⇒ Sử dụng ngôn ngữ linh hoạt, phong phú, sáng tạo.
* Sử dụng từ ngữ chọn lọc, trau chuốt, tinh tế, từ láy gợi âm thanh, gợi hình ảnh, biện pháp tu từ độc đáo.
* Từ tiếng nói đời thường của nhân dân, tiếp nối các nhà văn, nhà thơ lớn của dân tộc các thế hệ trước, Nguyễn Du đã sáng tạo nên những hình ảnh, âm thanh văn học phong phú, giản dị mà chính xác, linh hoạt, đầy hình tượng.
– Từ địa phương
– Thành ngữ, tục ngữ.
– Từ Hán Việt.
Hai thành phần ngôn ngữ – bình dân kết hợp một cách khoa học, bổ sung cho nhau tạo thành một ngôn ngữ nghệ thuật thơ vừa cô đọng, vừa trang nhã, vừa giản dị, giàu hình ảnh và giọng điệu, đã đạt đến đỉnh cao rực rỡ, độc đáo trong lịch sử văn học Việt Nam.
Như vậy, Truyện Kiều tiếng Việt đã đạt đến đỉnh cao của ngôn ngữ nghệ thuật không chỉ có chức năng biểu cảm (phản ánh), biểu cảm (biểu cảm) mà còn có chức năng thẩm mỹ (làm đẹp). nghệ thuật điệp từ, tượng thanh). Tiếng Việt trong Truyện Kiều rất phong phú và đẹp