
Đề bài: Cảm nhận hình ảnh đất nước qua bài hát:
Khi chúng ta lớn lên, đất nước đã có
Trái đất trong “Ngày xửa ngày xưa”…
Mẹ hay tâm sự.
Trái đất bắt đầu với miếng trầu mà bây giờ nó ăn
Đất nước lớn mạnh khi dân biết trồng tre đánh giặc
Mẹ búi tóc ra sau đầu
Cha mẹ thương nhau gừng cay muối mặn
Dấu ngoặc, cột để đặt tên
Hạt gạo phải được xay, giã, xay, sàng
Trái đất kể từ ngày đó…
(Trích trường ca Con đường khát vọng, Nguyễn Khoa Điềm, Ngữ văn 12, Tập một, Nxb Giáo dục Việt Nam, 2012, tr.118)
Nói về đoạn thơ trên, có ý kiến cho rằng: Trong bài thơ, Nguyễn Khoa Điềm đã cố gắng khắc họa hình ảnh đất nước gần gũi, bình dị. Đó là con đường đi vào lòng người, cũng là cách một nhà thơ đi con đường của riêng mình không lặp lại người khác.
Ý kiến của anh (chị).
Hướng dẫn bài tập về nhà:
Giới thiệu nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, bài thơ Con đường khát vọng và chương Đất Nước.
Nhận xét Giải thích: Ý kiến này được khẳng định: nhà thơ đã xây dựng hình ảnh một đất nước bình dị, ai cũng biết chứ không phải một đất nước rộng lớn xa xôi. Nội dung này được thể hiện thông qua các hình thức nghệ thuật đặc sắc. Đó là nét độc đáo trong phong cách nghệ thuật của nhà thơ.
Phân tích bài thơ để làm rõ ý kiến của em: Bài thơ thể hiện cảm nhận mới mẻ, độc đáo về đất nước.
– Tác giả đã cảm nhận đất nước trong chiều sâu văn hóa – lịch sử và trong cuộc sống đời thường của mỗi con người. Nhà thơ không dùng ngày tháng, sự kiện lịch sử để nói về đất nước mà dùng giọng điệu quen thuộc của truyện cổ tích mở đầu bằng “Ngày xửa ngày xưa…”.
– Sự ra đời của đất nước gắn liền với sự ra đời của những câu chuyện cổ tích, của tục ăn trầu và tục vấn tóc sau gáy, lối sống thủy chung, hiền lành, truyền thống kiên cường chống ngoại xâm. về truyền thống lao động cần cù, về cách sống đời thường…
Nói cách khác, sự ra đời của đất nước gắn liền với sự hình thành văn hóa, lối sống, phong tục tập quán và nếp sống gia đình Việt Nam. Cái làm nên nhà nước cũng chính là cái làm nên hồn dân tộc, lẽ sống của mỗi con người. Vì vậy, dường như trái đất cũng linh thiêng, ngoan đạo, gần gũi và thân thương
– Cái đặc sắc của Nguyễn Khoa Điềm là ông nói về cội nguồn đất nước một cách dung dị đến lạ lùng. Nó là:
+ Sử dụng thành thạo và sáng tạo các chất liệu văn học dân gian (sử dụng những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày, tình cảm gia đình thân thương, những hình tượng nổi tiếng trong ca dao, truyện cổ tích, truyền thuyết…). Tác giả chỉ nắm bắt cái hồn của câu chuyện, phong tục… để mang đến cho người đọc những liên tưởng sâu sắc. Bởi vậy, đất nước trong mỗi người đẹp theo một cách riêng, đồng thời Đông Nam Á hiện lên như một tổng thể văn hóa trong tâm trí người đọc.
+ Sự kết hợp giữa chất chính luận và chất trữ tình. Giọng trữ tình trầm lắng, kìm nén cảm xúc. Vốn sống, vốn văn hóa, tình yêu đất nước cô đọng trong từng câu chữ. Lưỡi thư giãn.
Nhận xét bình luận: Đây là ý kiến đúng tổng kết giá trị nội dung, nghệ thuật của ca dao và tìm ra những khám phá mới của Nguyễn Dữ Điềm về đề tài Thổ – xứ người, ca dao thần thoại, đời thường. Vì vậy, mỗi nhà thơ khi sáng tác hãy tạo cho mình một con đường riêng, đó là con đường duy nhất để khẳng định tên tuổi nhà thơ, sức sống của tác phẩm,
– Ý kiến đánh giá
– Xác thực những đóng góp của Nguyễn Khoa Điềm.