
Phân tích khung bài thơ “THƠ NGẮN VỀ MỘT BÀI THƠ” (Cao Bá Quát).
– Cao Bá Quát (1809? – 1855) là một nhân vật nổi tiếng ở nước ta thế kỷ 13 – 19. Ông là người tài cao, nổi tiếng văn hay, chữ tốt, có uy tín lớn trong giới trí thức đương thời. Người đương thời tôn ông là “Thần Siêu, Thánh Quát”. Văn, thơ của ông bộc lộ thái độ phê phán mạnh mẽ chế độ phong kiến trì trệ, bảo thủ, đồng thời chứa đựng những tư tưởng khai sáng, mang tính tự phát, phản ánh nhu cầu đổi mới của xã hội Việt Nam giữa thế kỷ XIX.
– Cao Bá Quát đỗ thủ khoa năm 1831 tại trường thi Hà Nội. Sau đó, ông nhiều lần đi thi ở Huế nhưng đều không đỗ. “Một bài thơ ngắn trên cát” (Sa Hanh Đoàn Ca) được hình thành trong thời gian đi thi, qua các tỉnh miền Trung đầy cát trắng như Quảng Bình, Quảng Trị.
– Thời đại mà Cao Bá Quát sống là một xã hội không còn minh quân, một xã hội chỉ sản sinh ra những phường danh lợi, ngủ quên trong danh lợi. Người có lí tưởng như Cao Bá Quát chưa tìm được con đường mới ý nghĩa nên rơi vào trạng thái cô đơn, bế tắc.
1. Hình ảnh bãi cát và người đi trên bãi cát.
– Bãi cát và con đường dài là biểu tượng của một con đường dài, không rõ ràng để tìm ra chân lý, để đến được đích con người phải vượt qua muôn vàn khó khăn, nghịch cảnh.
Đi trên bãi cát ấy là hình ảnh con người nhọc nhằn, cô đơn:
“Bãi cát dài, bãi cát dài,
Tiến một bước cũng giống như lùi một bước.
Mặt trời lặn, nó không dừng lại,
Lữ khách rơi nước mắt trên đường.”
→ Nỗi uất ức của tác giả vì phải hành hạ thân xác để chạy theo danh lợi.
– Tác giả đã hiểu rõ sự vô nghĩa của lối học khoa bảng, lối hư danh cũ, sự cám dỗ của danh lợi đối với con người:
“Tôi đã không học được phép ngủ của yêu tinh,
Leo núi, đạp suối, tức giận! “
– Nhận định chung về những con người ham danh lợi phải chạy ngược xuôi, được nhà thơ minh hoạ qua hình ảnh nơi nào thấy quán ngon thì lao tới, mấy ai tỉnh táo tránh khỏi cám dỗ của men rượu.
“Xưa nay phường danh lợi,
Tất cả trên hành trình của cuộc sống.
Một chút gió chua trong quán rượu,
Có vô số người say, rất nhiều người tỉnh?”
→ Danh lợi cũng là thức uống dễ làm người ta say. Sáu câu thơ này chuẩn bị cho kết luận của tác giả: cần phải thoát ra khỏi cơn say của danh lợi vô nghĩa.
– Tâm trạng bế tắc của một kẻ qua đường, chưa tìm được lối thoát trên đường đời:
“Bãi cát, bãi cát dài!
Còn cái này thì sao? Con đường đầy sương mù,
Có nhiều con đường khủng khiếp, nhưng chúng ít ở đâu?
Nghe tôi hát “kết thúc”
Phía bắc núi Bắc, núi muôn trùng,
Phía nam núi Nam sóng dữ.
Anh đang đứng trên cát à?”
→ Nỗi buồn tột cùng “sao em đứng trên bãi cát?
– Gọi là ngõ cụt, nhìn trước con đường thê thảm, tác giả bộc lộ tâm trạng mâu thuẫn chưa giải quyết được. Tiếp tục hay từ bỏ? Bỏ thì cũng bình thường như danh nhân xưa, nếu bỏ thì chẳng biết rẽ lối nào vì “Bắc núi, bắc núi, núi miên man, nam núi non đầy sóng”. Tất cả các con đường đều bị chặn, dưới chân là bãi biển. Cát và một con đường khủng khiếp, phải làm gì? Bài thơ kết thúc với nỗi buồn tột cùng: “Sao em đứng trên cát?”
– Từ bỏ, từ chối vì biết trước con đường sẽ dẫn đến ngõ cụt. Từ bỏ là điều đáng trân trọng, là ngõ cụt tuyệt vọng nhưng không làm cho họ trở nên nhỏ nhen hèn mọn, từ bỏ sự mơ hồ vô nghĩa để tìm ra con đường đúng đắn đạt được lý tưởng ngay từ đầu…
→ Vẻ đẹp nhân cách, lí tưởng sống ở con người ý thức được mình trong cuộc sống.
2. Nghệ thuật thể hiện:
– Tác giả sử dụng điệp ngữ (một thể thơ cổ), câu dài, câu ngắn xen kẽ, tự do, tự tại, không hạn chế về số câu, độ dài câu, quy tắc dập, thể, vần. , nhịp điệu phong phú, âm điệu có khi bi tráng, có khi u sầu…
– Nhiều trạng thái tâm trạng giúp tác giả nói một cách thuyết phục hơn về vấn đề danh lợi ở đời. Thay đổi cách bạn nói. (đôi khi là “khách”, đôi khi là “tôi”, đôi khi là “bạn”)
– Hình ảnh giàu ý nghĩa tượng trưng: Bãi cát dài, người say – tỉnh,…
– Sử dụng nhuần nhuyễn, sáng tạo lối đối lập trong việc sử dụng điển cố, điển cố.
– Bài thơ thể hiện sự căm ghét của Cao Bá Quát đối với thói tầm thường chạy theo danh lợi của phần lớn con người trong xã hội đương thời. Hầu như ai cũng bị cái vòng luẩn quẩn của danh lợi, tiền bạc trói buộc, ngay cả bản thân anh cũng bị buộc phải chạy theo nó.
– Khát vọng đổi mới cuộc sống mãnh liệt, phá bỏ những rào cản, lễ giáo phong kiến trong bối cảnh xã hội Nguyên bảo thủ, trì trệ. Đồng thời ta cũng thấy được niềm kiêu hãnh của Cao Bá Quát – một con người có chí lớn, khát khao và hoài bão lớn.
Phân tích bài “Đoản ca đi trên bãi cát” của Cao Bá Quát