
Ôn tập: Phân tích những hình ảnh đặc sắc trong truyện ngắn “Rừng rắn” của Nguyễn Trung Thành.
rắn rừng là truyện ngắn tiêu biểu của Nguyễn Trung Thành. Thành công của Nguyễn Trung Thành là ông đã xây dựng được những bức tranh nghệ thuật phi thường, hiện thực và đậm chất sử thi. Tun là nhân vật chính của câu chuyện. Từ nỗi đau riêng trở thành nỗi đau chung của làng, của dân tộc đã khiến Tnú và nhân dân làng Sôman cùng nhau vùng lên tiêu diệt kẻ thù để tự cứu mình và góp phần giải phóng dân tộc.
Hình ảnh cây xà nu, rừng xà nu.
Hình ảnh cây xà nu, rừng xà nu trong truyện nó có tác dụng tạo nền cho truyện. Bằng những hình ảnh đẹp, có giá trị tạo hình, giàu ý nghĩa tượng trưng và qua phép nhân hóa, cây xà nu cũng như rừng xà nu hiện lên sinh động trước mắt người đọc: “Cả khu rừng xà nu hàng vạn cây mà không một cây nào là không hề hấn gì. Có cây bị chặt đến nửa thân, lao như vũ bão”. Rồi “…nhựa rỉ ra, tràn ra… rồi dần dần thành vết bầm tím, chuyển sang màu đen và đặc lại, kết thành những cục máu đông lớn”.
Nhưng “súng thần công không giết được, vết thương lành nhanh như thân thể cường tráng”. Và có khi “bên cạnh cây mâm xôi mới đốn, bốn năm cây non lại mọc lên, ngọn xanh tươi, mũi tên chĩa thẳng lên trời”.
Bức tranh phong cảnh sống động như được chạm khắc, chạm khắc thành những đường nét khỏe khoắn, hình khối có màu sắc, mùi vị đặc biệt: “Ở vết thương, nhựa chảy ra, tràn ra, mùi thơm ngào ngạt, tỏa nắng hè, sắc, rồi tàn dần”. , đen đặc, kết thành cục máu lớn…”.
Cây sa nhân là loài cây đặc biệt mọc ở núi rừng Cao nguyên Trung Bộ, nó là loài cây “yêu nắng” giống như những con người Cao nguyên Trung bộ luôn vươn tới ánh sáng chân lý. Nó lại có sức sống vững vàng: bên cây mâm xôi mới đốn bốn năm cây con đã nhú lên, ngọn đã xanh…” như những con người Tây Nguyên luôn kiên cường. Cây sa nu, rừng sa nu từ bao đời nay đã gắn bó với người dân Tây Nguyên, như một lẽ tự nhiên, khi cần thì “rừng mây lại ưỡn ngực che chở cho buôn làng…”. Ở một mức độ ý nghĩa cao hơn, rừng vỏ sò tượng trưng cho sức sống bất diệt và tinh thần đấu tranh bất khuất của người dân Cao nguyên Trung Bộ. Những thế hệ cây tre mọc nối tiếp nhau tượng trưng cho các thế hệ người làng Soman nói chung là các thế hệ người Việt Nam.
Hình ảnh các nhân vật trong “Rừng rắn”.
Trong bối cảnh núi rừng hùng vĩ, trang nghiêm hiện lên hình ảnh bốn nhân vật: Bác Mết, Tnú, Dít, bé Heng. Mỗi nhân vật dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Trung Thành đều để lại những ấn tượng đẹp đẽ, sâu sắc trong lòng người đọc.
Ông già: Là một “già làng”“với một cái nhìn “xèo xèo”, “râu bây giờ dài đến ngực và đen bóng, đôi mắt vẫn còn long lanh và lộn ngược; Anh ta trần truồng, ngực căng ra như một cái giàn lớn.” “Anh ấy không bao giờ nói:” Tốt! Tốt!” – Khi hài lòng nhất anh ấy chỉ nói “Được thôi!”. Giọng anh vang vọng trong lồng ngực. Là một người có kinh nghiệm sống phong phú, lời nói của ông mang ý nghĩa của sự thật: “Họ có súng, chúng ta phải cầm giáo.” Mệnh lệnh chiến đấu anh đưa ra đơn giản và chắc nịch: “Thế đấy. Thắp lửa lên…” Nhân cách của Người tiêu biểu cho bản lĩnh kiên cường bất khuất của dân tộc ta, tiêu biểu cho truyền thống lịch sử của dân tộc.
thứ ba: Mồ côi từ nhỏ, làm giao liên cho cán bộ, ông vượt sông nhanh nhất ở những nơi địch không ngờ tới. Bị địch phục kích, Tnu nuốt một bức thư vào bụng: Cộng sản đến rồi! Bị giặc đốt mười đầu ngón tay, Tnú không khóc. tôi ghét kẻ thù “mất cảm giác đau”. Lòng dũng cảm đó chính là tinh thần quả cảm, kiên cường của một dân tộc.
dit: chị dâu của Tnua. Chị dũng cảm như Tnú. Địch bắt chị đứng giữa sân, dí đạn vào tai, xuyên qua tóc và xới đất xung quanh chân chị. Cái váy bị xé toạc, Dit kêu lên. Nhưng đến phát súng thứ mười, cô vẫn đứng yên và bình tĩnh nhìn kẻ thù. Khi giặc giết chị Mai của Dit, Dit không khóc, không ngủ. Ngồi đến khi gà gáy, Dít đi nấu cơm, gần đủ 30 can gạo trắng đưa Tnú đi.
Lớn lên, Dít làm công tác lãnh đạo, được quần chúng tín nhiệm bởi tính tình điềm tĩnh, bản lĩnh, sống tình cảm và có nguyên tắc. Khi nghe tin Tnú về, câu hỏi đầu tiên của chị về Tnú là giọng hơi lạnh lùng: – Anh có giấy tờ không? Nhưng sau khi nhìn vào tờ giấy, cô ấy đưa lại cho Tna, sau đó mỉm cười và thay đổi địa chỉ, “… Tại sao bạn lại quay lại chỉ trong một đêm?”
Cả Tnú và Dít đều đại diện cho lực lượng nòng cốt trong cuộc đấu tranh cách mạng hiện nay, là sự tiếp nối tự nhiên trong lịch sử đấu tranh của dân tộc.
Bé Hằng: là thế hệ trẻ, là hình ảnh Tnú của ngày hôm qua. Bé Heng hồn nhiên, tươi tắn, hoạt bát, tin tưởng vào tương lai. Hình ảnh này của nhân vật hứa hẹn một diễn biến bất ngờ về sau. Ông là người thừa kế sự nghiệp cách mạng của cha mình.
* Bình luận: ngôn ngữ sử thi hùng tráng kết hợp với lãng mạn nồng nàn. Cách xây dựng câu chuyện, tạo bối cảnh phù hợp. Ca từ giàu hình thức, giàu nhạc tính, có lúc sâu lắng, có lúc nghiêm trang, trang nghiêm. Các nhân vật được tạo ra bằng bút chì sử thi. Tnú là một nhân vật anh hùng, nhân vật ấy vẫn sống, hiện diện trong từng câu chuyện của ông Mết, hiện diện trong mắt dân làng. Vì vậy, tính xác thực càng lớn thì càng hào phóng.
Bên cạnh chất sử thi, trong tác phẩm còn có cảm hứng lãng mạn kết hợp với nhau. Nó là sản phẩm tất yếu của văn học gắn vận mệnh của nó với vận mệnh của dân tộc trong cuộc đấu tranh bảo vệ đất nước. Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975 là một nền văn học như vậy. Và nó hoạt động “Rừng xà nu” là sự kết tinh xuất sắc của khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn.