
Đọc hiểu bài “Bài thơ phong cảnh Hương Sơn” (Chu Mạnh Trinh).
I. Tìm hiểu chung.
1. Tác giả.
– Chu Mạnh Trinh (1862-1905) – Quê quán:
– Không chỉ giỏi văn thơ mà còn là một kiến trúc sư nổi tiếng.
2. Hành vi.
– Đây là một trong ba ca khúc anh viết về Hương Sơn khi anh phụ trách công tác trùng tu, làm đẹp quần thể sân khấu.
– Các bài hát được thực hiện ở dạng giọng hát, với các biến thể.
II. Đọc và hiểu văn bản.
1. Nguyên thú đến Hương Sơn.
Câu hỏi tu từ: Vừa giới thiệu vừa khẳng định.
– Đoạn lặp: Giới thiệu ngắn gọn về cảnh Chùa Hương.
+ Thế giới cảnh Phật – cảnh tôn giáo.
+ Danh lam thắng cảnh số 1 phía nam.
– Cảnh cụ thể Hương Sơn:
+ Nhân hóa: Chim lẩm bẩm ; cá lười.
+ Hình ảnh ẩn dụ, biện pháp tu từ đối lập: Tạo sắc thái huyền ảo.
Cảnh như có hồn, ấn của đạo Phật. siêu phàm thần thông biến hóa.
+ Tin nhắn Cái này ; cách ngắt nhịp 4/3, nghệ thuật so sánh, sử dụng từ láy, từ tượng hình gợi cảm.
→ Tâm huyết, tình yêu và khả năng tạo hình sinh động, biến hóa của tác giả. Đoạn thơ giàu chất hội họa, cảm hứng thẩm mỹ, gây bất ngờ, thể hiện tình yêu thiên nhiên và niềm tự hào về Nam Thiên Đệ Nhất Động của tác giả.
2. Được lòng du khách.
– Với sự tôn trọng. Một nguồn cảm hứng tôn giáo trang nghiêm cho đạo Phật.
– Cảm hứng thiên nhiên đan xen với cảm hứng tôn giáo, tín ngưỡng phật giáo. Càng xa, càng yêu.
– Sự kết hợp giữa lòng thành kính với tình yêu quê hương đất nước: Tác giả đặt khung cảnh tâm hồn con người (chim hái trái, cá nghe kinh) để làm hồn thêm, làm thăng hoa không khí của thần. Đầu tiên, xa thế giới trần gian. Đây là một giá trị nhân văn cao đẹp trong tâm hồn nhà thơ, là sự khẳng định nhu cầu hướng thiện tinh thần của con người.
III. Bản tóm tắt:
1. Nội dung:
– Tình yêu quê hương, đất nước hòa quyện trong tâm linh, hướng con người đến niềm tự hào về đất nước.
2. Nghệ thuật:
– Sử dụng từ tượng hình, giọng thơ nhẹ nhàng, sử dụng nhiều kiểu câu, ngữ điệu tự do, phù hợp với tư duy tự do.
– Nghệ thuật diễn tả cảnh vật qua sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa âm thanh, màu sắc và không gian từ đầu đến cuối để theo chân du khách vừa đi vừa thấy, vừa nghe và cảm, tưởng tượng và cầu nguyện, phấn chấn và thành kính.