
Hiểu văn bản:
Bố Xi Mông (trích đoạn)
(Anh Mopa Xăng)
I. Đọc – hiểu phần chú thích:
1. Tác giả:
– Ông Mopagan (1850-1893) là nhà văn nổi tiếng của Pháp. Ông để lại hơn 300 truyện ngắn, trong đó có nhiều truyện đặc sắc như: Người chết, Kho báu, Chiếc hộp,…
2. Hành vi:
– Hoàn cảnh sáng tác: Văn bản thuộc một truyện ngắn cha của Si-mongtrích từ Tuyển tập truyện ngắn Pháp thế kỷ 19, Lê Hồng Sâm dịch, Nxb Đại học THCN, Hà Nội, 1986.
Lịch trình gồm 4 phần:
+ Phần đầu: Nỗi tuyệt vọng của Simon.
+ Phần thứ hai: Si-mông gặp bác Phi-líp.
+ Phần ba: Chú Philip đưa Simongo về nhà.
Phần 4: Ngày hôm sau ở trường.
– Nội dung:
+ Tóm tắt: Một cậu bé 7-8 tuổi lần đầu tiên đến trường. Bạn bè chế nhạo tôi vì tôi không có cha. Simon đã chiến đấu và tấn công những kẻ nhạo báng mình. Nhưng tôi vô cùng đau buồn vì tôi không có cha. Simon đã đi đến bờ sông và cố gắng tự tử. Khung cảnh bên bờ sông làm tôi bình tĩnh lại một chút. Nhưng nghĩ về nhà, về mẹ, tôi lại khóc. Người thợ mộc Phi-líp nhìn thấy anh ta, an ủi anh ta và đưa anh ta về nhà. Philip nhận tôi làm cha. Ngày hôm sau, khi Simon đến trường, những người bạn xấu của cậu đã chế nhạo cậu, nhưng cậu dám chống lại vì cậu tin rằng mình có một người cha, Philip.
+ Ý nghĩa: Qua diễn biến tâm trạng của ba nhân vật: Simon, Blaise và Philip, nhà văn gợi cho chúng ta tình cảm bạn bè, mở rộng ra là tình yêu thương con người, lòng trắc ẩn với người khác, trước nỗi đau hay lỗi lầm của người khác.
II. Đọc hiểu văn bản:
1. Nhân vật Xiêm La:
– Là một đứa trẻ tội nghiệp: “Hồi ấy nó khoảng bảy tám tuổi. Anh ấy hơi xanh xao, rất sạch sẽ, nhút nhát, gần như vụng về”, anh ấy là một đứa trẻ mồ côi cha, thường bị bạn bè trêu chọc.
– Ý nghĩa, hành động: Bỏ nhà ra bờ sông tự tử.
– Tâm trạng: uể oải, buồn vô cùng, chẳng thấy gì và chẳng nghĩ ngợi gì?
– Cử chỉ, hành động: Khóc lóc, nức nở, khóc không ngừng.
– Về nhà, thấy mẹ: – nhảy chồm lên ôm cổ mẹ khóc.
– Lời nói: ngọng nghịu, ngắt quãng, nói ngọng.
– Khi được chú Filip nhận làm con nuôi: Kiêu hãnh, tự tin.
+ Tận cùng nỗi buồn.
+ Ngước mắt thách thức bạn bè.
⇒ Nghệ thuật miêu tả, so sánh. Đây là một đứa trẻ ngây thơ, trong sáng, đáng yêu và đáng thương, nhưng đồng thời, Xi-ta cũng là một đứa trẻ rất giàu nghị lực.
2. Nhân vật Blăng-sốt.
– Giới thiệu: là một thiếu nữ, dáng cao, nước da trắng, nghiêm trang.
– Anh ấy sống với con trai Simon trong một ngôi nhà nhỏ, sơn và rất sạch sẽ.
– Thái độ với khách: đứng nghiêm trang…như để cảm ơn người đã ra cửa.
– Sầu cùng bạn.
+ Tê buốt xương tủy, nước mắt lạnh rơi.
+ Im lặng và quằn quại xấu hổ.
⇒ Qua nghệ thuật dựng hình, tác giả đã cho thấy Blăng – sốt là một người phụ nữ xinh đẹp, đức hạnh nhưng lầm lỗi.
3. Nhân vật Phil-lip
– Trình bày với tư cách là người:
+ Cao, tóc xoăn đen.
+ Chắc tay, giọng nói to.
– Khi gặp Simon:
+ Đặt tay lên vai bạn nhẹ nhàng hỏi thăm, ánh mắt nhìn bạn đầy ân cần.
– Trên đường đưa Simong về nhà, anh ấy nghĩ rằng anh ấy có thể trêu chọc cô ấy – anh ấy nói với chính mình.
– Hành động: Nói chuyện và tự xưng là cha của Simong.
⇒ Nghệ thuật kể chuyện sinh động, nghệ thuật miêu tả, ngôn ngữ đối thoại ⇒ Bác Phi-líp nhân hậu, giàu lòng yêu thương đã cứu sống Si-môn, nhận em làm cha và đem lại niềm vui cho cả gia đình. em.
III. Bản tóm tắt:
1. Nội dung:
Đoạn văn đưa hình ảnh cái mông của cậu bé Xi-ta. Truyện thể hiện niềm cảm thương trước nỗi đau, lỗi lầm của người khác. Đồng thời, nó là một lời nhắc nhở về tình yêu của bạn bè và do đó, tình yêu của mọi người.
2. Nghệ thuật:
– Ngòi bút miêu tả tâm lí tác giả sâu sắc, tinh tế; hình thức đơn giản, trong sáng mà thể hiện nội dung ngắn gọn, sâu sắc.
Trả lời các câu hỏi trong SGK:
Câu 1 (trang 143 SGK): Hãy xác định từng phần nếu chia văn bản trên thành 4 phần dựa vào diễn biến của truyện: Nỗi tuyệt vọng của Xi-mông; Phi-líp gặp Si-mông và nói sẽ cho cô một người cha; Philip đưa Si-Butt về nhà để chữa bệnh cho em gái cô ấy và nhận cô ấy làm cha; Xi-mông đến trường kể với các bạn rằng mình có bố và bố tên là Phi-líp.
câu trả lời:
Bài giảng có thể được chia thành bốn phần:
– Phần đầu: Từ “Ấm áp lắm…” đến “Em vừa khóc”.
– Phần 2: Từ “Bỗng” đến “Cha”.
– Phần thứ ba: Từ “Chúng lên đường…” đến “Chúng rút lui cấp tốc”.
– Phần thứ tư: Từ “Hôm sau…” đến “Tôi về quê”.
Câu 2 (trang 143 sgk): Vì sao mông Xi-ta bị đau? Nhà văn đã khắc họa nỗi đau ấy như thế nào qua suy nghĩ, biểu hiện tâm trạng và cách nói trong bài văn.
câu trả lời:
– Chỉ “khoảng bảy tám tuổi”, “hơi xanh xao, rất sạch sẽ”, “bẽn lẽn, gần như vụng về”. Cuộc hiện ra ít nhiều cho thấy hoàn cảnh đau khổ của Simon, cậu bé mang tiếng là đứa trẻ không cha và thường bị bạn bè trêu chọc.
Nỗi đau thể hiện qua suy nghĩ và hành động của tôi. Bị chế giễu, đánh đập, cô bỏ lên bờ định nhảy xuống sông tự tử vì không có cha. May mắn thay, thời tiết dễ chịu, nắng dịu, cỏ và những chú ếch nhái khiến Simorg nghĩ đến món đồ chơi, về ngôi nhà, về mẹ của mình.
– Ngoài ra, nỗi đau còn được thể hiện ở việc nhiều khi cô ứa nước mắt khi khóc: “cảm giác thẫn thờ thường theo sau” tôi lại buồn đến phát khóc, toàn thân run lên”, “mắt long lanh”, nước mắt giàn giụa, mặt đầy nước mắt…”
– Cuối cùng, cách nói của cô cũng thể hiện sự đau đớn: đoạn đầu cô câm nín, ngắt quãng (họ đánh con… vì… con… không có bố… con không có bố …)
Câu 3 (trang 143 sgk): Qua hình ảnh ngôi nhà của bà Blang-sốt, thái độ của bà với khách và tấm lòng của bà khi lắng nghe con cháu nói, chứng tỏ bà Blang-sốt là người có lỗi. Xi – mông, nhưng về cơ bản bạn là người tốt.
câu trả lời:
– Sốt nhẹ, cô gái vô tình làm Simon mồ côi cha.
– Nàng vẫn là một người phụ nữ đức hạnh, đoan trang, “một trong những cô gái đẹp nhất vùng”.
– Tính chất của nó thể hiện qua hình ảnh ngôi nhà “ quét vôi, rất sạch sẽ” – một thái độ trang trọng, nghiêm túc.
-Blang-dit đã tự mình nuôi dạy Si-mong trở thành một đứa trẻ ngoan.
– Bản chất của Blaze thể hiện trong cách đối xử với khách: anh ta đứng nghiêm khắc trước cửa nhà, như thể cấm đàn ông bước qua ngưỡng cửa.
– Nghe con kể bị đánh, bị chế giễu vì không có bố, “đôi má người thanh niên đỏ bừng, tê buốt đến tận xương tủy… nước mắt rơi lã chã”.
⇒ Blaze là một người phụ nữ đoan trang, giàu đức hi sinh, giàu lòng tự trọng và thương yêu con cái.
Câu 4 (trang 143 SGK): Nêu diễn biến tâm trạng của Phi-líp qua các giai đoạn: khi gặp Xi-ta-gô; trên đường đưa Xi-gu về nhà; khi gặp bà Blăng – sốt; khi trả lời Xi-mông.
câu trả lời:
– Vì là người tốt bụng và vị tha nên khi thấy Simon khóc, Philip lập tức đến hỏi thăm. Biết nỗi đau của bạn, anh động viên: “Anh sẽ cho con… bố”.
– Đưa Simon về nhà, ông nhận ra ngay thân phận của cậu bé. Đây là con gái của Blancos, một người phụ nữ đã từng phạm sai lầm. Chợt trong anh nảy ra một ý nghĩ chẳng mấy trong sáng: “Tuổi trẻ uổng phí biết đâu lại mắc sai lầm”. Điều này có nghĩa là anh ta có ý định sử dụng tình huống này để làm quen với nó để tận dụng lợi thế của nó. Nhưng khi nhìn thấy cô, Philip lập tức nhận ra rằng mình đã nhầm, “ngay lập tức biết rằng anh không thể chơi với cô gái cao, xanh xao, nghiêm nghị trước cửa nhà mình được nữa.
– Trong cuộc gặp với mẹ của Simon: xấu hổ và bối rối trước sự nghiêm túc của bà, nhưng cũng đồng thời cảm phục và thông cảm cho hoàn cảnh của Blang.
– Tuy đôi khi có những suy nghĩ không tốt nhưng về cơ bản bác Phi-líp là người nhân hậu, thật thà, vô tư và hào hiệp nên ngoài những người thợ rèn khác, nhà văn đã miêu tả bác như một anh hùng, một nhà hiền triết, một vị thần có phúc đã giải thoát cho Si-mon. từ sự đau khổ của anh ấy và mang lại cho anh ấy may mắn