
Thảo luận: Suy nghĩ về ý nghĩa của câu chuyện “Con sâu và chiếc lá”.
Con sâu hỏi chiếc lá:
– Anh ấy đang bỏ đi! Kể cho tôi nghe câu chuyện cuộc đời bạn!
– Chuyện đó bình thường thôi, có gì quan trọng đâu.
– Đừng trốn! Nếu điều này là bình thường, tại sao bông hoa đó có vẻ rất biết ơn bạn?
– Đó là sự thật! Cuộc sống của tôi rất bình thường. Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi là một chồi non. Tôi lớn lên thành một chiếc lá và vẫn như vậy cho đến tận bây giờ.
– Có đúng không? Bạn đã bao giờ biến thành bông hoa, cây trái, thành sao hay mặt trời đem lại niềm vui cho mọi người như trong những câu chuyện cổ tích mà chú Gió hay kể cả ngày lẫn đêm chưa?
– Chưa! Chưa một lần tôi biến thành một thứ gì khác ngoài bản thân mình. Cả đời tôi chỉ là một tờ giấy.
– Chán thật! Bông hoa đó làm tôi thất vọng. Hoa, bạn chỉ khéo bịa chuyện thôi.
– Tôi không bị lừa chút nào. Tôi sẽ mãi mãi tôn trọng những tờ đơn giản như vậy. Nhờ họ mà chúng ta có – hoa, trái, niềm vui mà bạn vừa nói đến.
(Tiếng Việt Lớp 4 Tập 2)
* gợi ý bài tập về nhà:
1. Ý nghĩa câu chuyện:
– Một chiếc lá nhỏ bình thường là cả một bông hoa biết ơn. Con sâu mấy lần tưởng mình đã biến thành hoa, thành quả, thành mặt trời, nhưng không, cả đời nó vẫn là chiếc lá ấy. Vì mãi là chiếc lá nên chính sự đơn giản, tầm thường ấy đã tạo nên những bông hoa xinh đẹp.
– Truyện đã cho thấy nhiều vấn đề, hiện tượng của cuộc sống:
+ Giá trị con người thực ra là những điều hết sức bình dị, đời thường.
+ Cuộc đời mỗi người là câu chuyện đẹp nhất mà mỗi chúng ta đã viết nên.
+ Cái đẹp nằm ở sự giản dị, khiêm tốn, âm thầm dấn thân, không ganh đua, không hấp tấp.
Cuộc sống là tổng hòa của các mối quan hệ xã hội. Cũng như hoa phải đặt cạnh lá, lá tôn vinh vẻ đẹp của hoa, cái ta phải đặt trong cái ta, cái ta là tổng hòa của những cái ta nhỏ bé. Chỉ khi đó cuộc sống mới trở nên tốt đẹp và ý nghĩa.
2. Thảo luận:
Giá trị của mỗi người không nằm ở những điều to lớn xa vời mà nằm ở những điều bình dị, thân quen.
– Mỗi người phải luôn là chính mình, sống đúng với bản thân mình, luôn tự tin vào giá trị của mình.
– Cái đẹp luôn tiềm ẩn ngay cả trong những điều giản dị nhất, nhỏ bé nhất, thầm lặng nhất.Cái đẹp không có nghĩa là xa hoa, lộng lẫy, quý phái.
– Con người không thể chỉ sống cho cái tôi riêng của mình, cái tôi tách rời khỏi cái tôi chung.
Nhận thức được giá trị của bản thân sẽ khiến bạn luôn cảm thấy tự tin, có động lực, khát vọng và ý nghĩa.
– Nhận ra cái giá của mỗi người nằm ở những điều bình thường nhất, chúng ta sẽ luôn tìm và trân trọng những điều tốt đẹp của những người xung quanh mình.
Sống như anh, chúng em sẽ thấy cuộc đời là một hành trình còn nhiều khó khăn trở ngại, nhưng luôn có động lực để vượt qua.
– Hãy luôn đặt cái tôi nhỏ bé của mình sau cái tôi chúng ta sẽ tìm và hàn gắn lại mối quan hệ tốt đẹp.
4. Phản đề:
– Phê phán những người không tin tưởng mình, luôn tìm khuôn mẫu để biến thành “bản sao của người khác”.
– Phê phán những người đánh giá người khác bằng những thước đo đao to búa lớn, xa vời, hão huyền.
– Phê phán những người tự cao tự đại, thiếu khiêm tốn, giản dị.
– Phê phán những người luôn đặt cái tôi của mình lên hàng đầu, một cuộc sống ích kỷ tkhông công bằng, vì lợi ích của mình, bất chấp tất cả.
5. Gia hạn:
Giá trị của con người nằm ở những điều bình thường, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta ngừng tìm kiếm ước mơ và vươn tới những điều tốt đẹp hơn.
– Chúng ta luôn phải đặt cái tôi riêng của mình sau cái tôi chung của mọi người, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta sống thụ động, không có chính kiến, không có tiếng nói.
Coi giá trị trước mắt và lâu dài trong mỗi chúng ta