
Thảo luận về một tác phẩm truyện (hoặc đoạn văn)
TÔI – TÌM HIỂU MỘT CÂU CHUYỆN (HOẶC ĐOẠN) LUẬN
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi.
Kết thúc truyện ngắn Tihô Sa Pa, lòng ta luôn xao xuyến, lưu luyến trước vẻ đẹp của con người, trước những tình cảm chân thành, ấm áp trong cuộc sống tràn đầy tin yêu. Viết về một mảnh hiện thực trên mảnh đất Sa Pa trong thời kỳ vừa xây dựng chủ nghĩa xã hội vừa đấu tranh chống những cuộc chiến tranh tàn phá của đế quốc Mỹ, câu chuyện như muốn nói với chúng ta rằng: Trong sự tĩnh lặng của núi rừng, cuộc sống nơi đây chứa đựng bao điều đáng yêu. đẹp, có rất nhiều nạn nhân thầm lặng. Dù được miêu tả nhiều hay ít, trực tiếp hay gián tiếp, nhân vật nào trong “Lặng lẽ Sa Pa” cũng hiện lên với vẻ cao quý đáng khâm phục. Trong đó, một chàng trai trẻ làm công tác khí tượng và địa vật lý – nhân vật chính của tác phẩm – đã để lại nhiều ấn tượng khó phai.
Trước hết, nhân cách của người thanh niên này đẹp ở tình yêu cuộc sống, yêu công việc, tinh thần trách nhiệm cao với công việc cần mẫn. Trong phần giới thiệu của ông họa sĩ già và cô gái, người lái xe gọi ông là “người cô đơn nhất thế giới”. Mấy năm nay anh sống một mình trên đỉnh Jen Son cao hai nghìn sáu trăm mét, bốn bề chỉ có cây cối và mây mù lạnh lẽo. Công việc hàng ngày của anh là đo gió, đo nhiệt độ, đo mưa, đo nắng rồi ghi chép, rồi gọi bộ đàm về trung tâm. Nhiều mùa, nhiều đêm anh phải chống chọi với gió tuyết và im lặng. Tuy nhiên, anh ấy yêu công việc của mình. Hãy cùng lắng nghe lời của chàng trai trẻ nói với họa sĩ: “[…] Khi làm việc, chúng ta là một cặp, bản thân nên gọi là gì? Hơn nữa, công việc của tôi liên quan đến công việc của nhiều anh em, đồng chí dưới đó. Công việc của tôi vất vả lắm, mà bỏ nó thì tôi buồn chết mất”. Và đây là lời tâm sự của anh với cô kỹ sư trẻ: “[…] Tôi luôn có người để nói chuyện. Thế là có sách!”. Dù sống trong cảnh thiếu thốn vật chất và tinh thần nhưng chàng trai trẻ vẫn say mê với công việc, vẫn biết thu xếp, lo liệu cho cuộc sống của mình nề nếp, ổn định. gà, trồng hoa, đọc sách Đôi khi anh xuống đường gặp người lái xe và hành khách để nói chuyện cho vơi đi nỗi nhớ nhà và sự cô đơn.
Sống trong hoàn cảnh như vậy, người ta sẽ dần dần thu mình vào sự cô độc. Nhưng chàng trai trẻ này thật tuyệt vời ở chỗ “ham muốn mọi người”, lòng hiếu khách nồng hậu, sự quan tâm chu đáo của anh ấy đối với người khác. Ngay từ lần gặp đầu tiên, sự hiếu khách và nhiệt tình của ông đã tự nhiên gây thiện cảm cho người nghệ sĩ già, người kỹ sư trẻ. Niềm vui đón khách tràn ngập trong tim, thể hiện trên gương mặt, qua từng động tác. Anh nhờ anh lái chiếc xe tâm thất tối đưa về nhà vợ anh vừa mới tỉnh dậy. Tôi rất vui khi nhận được cuốn sách bạn đã mua cho tôi. Anh háo hức chào đón mọi người đến thăm “nhà” của mình và hồn nhiên kể về công việc, cuộc sống và bạn bè ở Sapa trong im lặng. Chúng ta khó có thể quên được công việc đầu tiên của chàng thanh niên khi có khách đến thăm: hái một bó hoa sặc sỡ tặng cô gái mà anh không hề quen biết. “Người con trai, một cách khá tự nhiên, như với một người bạn thân, đã tặng một bó hoa đã cắt cho cô gái, và cô ấy cũng rất tự nhiên khi nhận lấy.” Bà lão sai người đánh xe, quả trứng, bó hoa để tiễn người nghệ sĩ già, cô gái trẻ tiếp tục cuộc hành trình, đó là những kỷ niệm của một trái tim trung thành, thủy chung.
Làm việc chăm chỉ và đóng góp quan trọng cho đất nước như vậy nhưng chàng thanh niên ngông nghênh và sôi nổi này lại rất khiêm tốn. Anh coi đóng góp của mình là bình thường, nhỏ bé so với nhiều người khác. Vì vậy, anh cảm thấy xấu hổ khi họa sĩ già phác họa chân dung của mình vào sổ tay. Người đàn ông khiêm tốn hào hứng giới thiệu họa sĩ với những người đáng vẽ hơn mình. Đó là anh kỹ sư vườn rau dưới Sa Pa vượt bao khó khăn vất vả để tạo ra những củ su hào to hơn, ngon hơn cho người dân đất Bắc, một cán bộ khí tượng mười một năm nay chuyên nghiên cứu và lập bản đồ sét. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng anh hiểu nghĩa, tình mảnh đất Sa Pa nơi mình sinh ra và lớn lên, những hy sinh thầm lặng của những con người ngày đêm lao động, trăn trở với đất.
Với cốt truyện nhẹ nhàng, tình tiết chân thực, tinh tế và ngôn ngữ đối thoại sinh động, Nguyễn Thành Long đã để lại một cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng thú vị ở Sa Pa yên bình. Chưa đầy ba mươi phút tiếp xúc với chàng trai trẻ đã khiến người nghệ sĩ già suy nghĩ nhiều hơn về vẻ đẹp của cuộc sống mà ông không bao giờ có thể diễn đạt hết, khiến người kỹ sư trẻ cảm thấy yêu đời và bùi ngùi biết bao.
Phải chăng qua câu chuyện này, người viết muốn khẳng định rằng: Cuộc đời của chúng ta được tạo nên từ những đấu tranh và hy sinh vĩ đại và thầm lặng? Những người chăm chỉ và nhiệt tình như chàng thanh niên ấy thật đáng nể, thật đáng tin cậy.
(Quỳnh Tâm)
Câu hỏi:
a) Luận điểm của văn bản này là gì? Đặt cho văn bản một tiêu đề thích hợp.
b) Thông qua những luận cứ nào, người viết phát triển luận điểm của vấn đề? Tìm câu văn nêu hoặc tóm tắt luận điểm của văn bản.
c) Người viết đã lập luận (dẫn dắt, phân tích, chứng minh) như thế nào để khẳng định những điều trên? Nhận xét về các lập luận được thực hiện bởi nhà văn để làm rõ từng điểm. (Gợi ý: Những lập luận này đến từ đâu và chúng liên quan đến cái gì?)
* Nhớ:
Bài văn (hay đoạn văn) tác phẩm truyện là bài trình bày những nhận xét, đánh giá của mình về nhân vật, sự việc, chủ đề, nghệ thuật của tác phẩm cụ thể. |
II – THỰC HÀNH
Đọc đoạn văn sau rồi trả lời câu hỏi: Luận điểm của đoạn văn là gì? Đoạn văn này nêu ra những ý chính nào? Những lời nhận xét đó giúp ta hiểu rõ hơn điều gì về nhân vật lão Hạc?
Qua việc miêu tả hoạt động của các nhân vật, Nam Cao đã gián tiếp đưa ra tình huống lựa chọn cho lão Hạc mà nhân vật đã được chuẩn bị sẵn từ đầu. Đó là sự giải thoát sinh tử: sống nếu còn giữ được mảnh vườn cho con cái còn có của ăn của để (bán mảnh vườn xin là một tội ác không thể tha thứ đối với lương tâm của ông đối với người vợ quá cố và đứa con xa); Hay cái chết sẽ bảo toàn khu vườn, yên tâm? Nhưng nếu chết thì chết như thế nào, chuẩn bị ra sao?… Cuối cùng, lão Hạc chọn cái chết. Đầu tiên hắn để Cậu Vàng chết trước. Rồi tôi đến. Ông lặng lẽ chuẩn bị, dọn một con đường sạch sẽ để đi bộ ra mộ (nhờ thầy trông nom vườn tược để không ai tranh, nhòm, gửi 30 nén bạc để nhờ người thân lo việc mai táng nếu ông có mệnh hệ gì). Anh thà sống chết chứ không chịu sống khổ nhục. Anh ta chết một cách kiêu ngạo và bi thảm. Có như vậy, ông mới không xâm phạm đến đất thiêng của con cháu, mới chấm dứt được cuộc đời héo mòn, héo mòn của mình. Cái chết của Hạc khiến ta đau đớn nhận ra tình phụ tử thiêng liêng và sâu nặng. Tội nghiệp ông già, chắc ông định chết từ lâu, ngay từ ngày đầu tiên ông nói chuyện với ông thầy về việc bán Cậu Vàng, nhất là ngày ông gửi mảnh vườn và số tiền. Tuy nhiên, câu chuyện của ông già thật nhàm chán, vòng vo, khó khăn, đau đớn, khó nói thành lời; Trái tim anh bị đè nặng bởi ý định tự tử muốn che giấu. Anh đã làm tất cả những gì có thể trước khi chết, lặng lẽ, lặng lẽ nhưng dứt khoát, dứt khoát. Để bảo toàn nhân cách, anh không còn cách nào khác là chủ động tìm đến cái chết. Lão Hạc đã dùng cái chết của mình để hồi sinh đứa con trai sẽ làm việc ở một đồn điền đặc biệt. Đó là một sự lựa chọn đau đớn khủng khiếp của thân phận con người. Ý nghĩa của câu chuyện phần lớn được soi sáng từ điểm mấu chốt này.
(Theo Văn Giá, Chiều sâu truyện Lão Hạc)
*Soạn bài:
Thảo luận về một tác phẩm truyện (hoặc đoạn văn)
I. Đọc một bài văn về một phần của câu chuyện (hoặc một đoạn văn)
Một.
– Luận điểm của văn bản này là về những nét đẹp, đức tính đáng yêu của anh thanh niên làm công tác khí tượng, địa vật lý trong truyện ngắn Tihoạ Sa Pa của Nguyễn Tánh Long.
– Đoạn văn có thể gọi là Hình ảnh anh thanh niên làm công việc khí tượng trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long.
b. Tóm tắt các luận điểm của luận điểm, tìm những câu có ý nghĩa nêu hoặc tóm tắt luận điểm của bài văn:
– Dù được miêu tả nhiều hay ít, trực tiếp hay gián tiếp thì bất cứ nhân vật nào trong “Lặng lẽ Sa Pa” đều hiện lên với phẩm chất cao quý đều được ngưỡng mộ, khâm phục. Trong đó, một chàng trai trẻ chuyên về khí tượng và địa vật lý – nhân vật chính của tác phẩm đã để lại nhiều ấn tượng khó phai. (Câu mở đầu và gợi ý luận điểm).
– Trước hết, nhân cách của người thanh niên này đẹp bởi lòng yêu đời, yêu lao động, có tinh thần trách nhiệm cao với công việc lao động cần mẫn. (Tuyên bố Luận án).
– Nhưng thanh niên này yêu thật rồi vì cái tính “lòng người”, cái sự hiếu khách nồng hậu, sự quan tâm chu đáo của anh ta dành cho người khác. (Tuyên bố Luận án)
– Làm việc chăm chỉ và đóng góp đáng kể cho đất nước như vậy, nhưng chàng thanh niên hiếu khách và sôi nổi này lại rất khiêm tốn. (Điểm câu đặc biệt)
– Cuộc sống của chúng ta… thật đáng tin. (Đoạn cuối bài – các câu tóm tắt vấn đề của luận điểm).
c. Để khẳng định những luận điểm này, người viết đã lập luận (lập luận, phân tích, chứng minh) một cách thuyết phục.
– Các quan điểm của người viết được trình bày rõ ràng, ngắn gọn, tạo được ấn tượng đối với người đọc.
– Mỗi luận điểm đều được phân tích, chứng minh rõ ràng, có dẫn chứng cụ thể. Các luận cứ xác đáng, sinh động bởi các chi tiết, hình ảnh cụ thể của tác phẩm.
– Đương nhiên, bài luận cũng được dẫn dắt bởi một nhà văn với lịch trình dày đặc. Tự đặt vấn đề, phân tích và luận giải, sau đó khẳng định và chắt lọc vấn đề cần nghị luận.
II. Luyện tập
Câu 1: Đoạn văn nghị luận: cái chết của nhân vật Lão Hạc, qua đó thể hiện vẻ đẹp nhân cách của nhân vật này trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao.
Câu 2: Các ý chính của đoạn văn:
Lão Hạc phải lựa chọn giữa sự sống và cái chết.
– Lão Hạc chọn cái chết chứ không chọn cuộc sống đau khổ tủi nhục.
– Cái chết của anh là hạt giống của sự sống.
Câu 3: Đoạn văn giúp ta hiểu thêm về nhân vật lão Hạc:
– Đó là một sự hy sinh lớn.
– Đó là nỗi đau của thân phận con người.