
Phân tích truyện ngắn “Bến quê” của Nguyễn Minh Châu để làm sáng tỏ nhận xét: “Cuộc đời và số phận con người chứa đầy những điều bất thường, nghịch lý, tình cờ, nằm ngoài những dự định và ước muốn của cả sự hiểu biết và tính toán của con người.”
bến quê là một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Minh Châu, thể hiện rõ nét khuynh hướng sáng tác của nhà văn thời hậu chiến. Trở lại với đề tài đời tư, Nguyễn Minh Châu đã có những khám phá mới mẻ, tinh tế về đời sống con người. Qua những suy ngẫm về bãi bồi bên kia sông, tác phẩm giúp người đọc hiểu:“Cuộc đời và số phận con người chứa đầy những điều bất thường, nghịch lý, tình cờ, nằm ngoài những dự định và ước muốn của cả sự hiểu biết và tính toán của con người.”
1. Phân tích tình huống của truyện.
– Nhân vật Nhĩ trong truyện có hoàn cảnh đặc biệt: Đã đi đến cuối cuộc đời, bị trói trên giường bệnh, rồi anh mới nhận ra những nét đẹp và giá trị truyền thống giản dị, gần gũi của cuộc sống.
– Tình huống truyện trớ trêu như một nghịch lý:
+ Một buổi sáng, Nhi muốn dọn đến bên cửa sổ mà khó như phải đi vòng quanh thế giới.
Khi phát hiện ra vẻ đẹp kỳ lạ của bãi bồi bên kia sông, anh biết mình sẽ không bao giờ có thể đặt chân đến.
+ Nhĩ rủ con trai thực hiện ước nguyện đó nhưng cuối cùng lại hòa vào một nhóm bạn chơi cờ trên vỉa hè và có thể lỡ mất chuyến đò duy nhất trong ngày.
2. Phân tích tâm trạng và cử chỉ của Ơ-ri.
a) Cảm nhận của Nhĩ về vẻ đẹp của thiên nhiên buổi sớm mùa thu:
Cảnh vật được thể hiện từ gần đến xa về chiều cao và chiều rộng, từ khóm hoa trước cửa sổ đến màu nước đỏ của cỏ sông Hồng, vòm trời, bãi bồi…
Cảnh vật được cảm nhận bằng những cảm xúc tinh tế: hoa hiếm mà đậm, sông đỏ rực, nước rộng, trời cao…
– Ai cũng nổi tiếng, nhưng tôi nghĩ rằng lần đầu tiên tôi cảm nhận được vẻ đẹp của sự giàu có của cuộc sống xung quanh mình.
b) Những suy tư về hoàn cảnh của Nhĩ đã bộc lộ một quy luật như nghịch lí của kiếp người:
– Bệnh tật kéo dài, sống nương tựa vào vợ con, Nhĩ chợt nhận ra đời người thật ngắn ngủi: “Tối hôm qua, lúc rạng sáng, ngươi có nghe thấy gì không… Hôm nay là thứ mấy?”
– Lần đầu tiên Nhĩ nhìn thấy vợ mình trong chiếc áo vá, những ngón tay gầy guộc âu yếm vuốt ve vai mình. Nhi thấu hiểu tình yêu, sự cần cù, hi sinh của một người phụ nữ. “Nhĩ mới thực hiểu cho bằng được ơn vợ”.
– Ước muốn được đạp lên đám bùn bên kia sông: Khi chàng nhận ra vẻ đẹp của cảnh vật rất đỗi bình dị, thân thuộc cũng là lúc chàng từ giã cõi đời.
– Khát vọng là sự thức tỉnh của lương tâm và chỉ có được ở những con người đã phải nếm trải những ân hận cay đắng cuối đời: “Có lẽ chỉ có một mình anh sống, giậm gót đi hết những chân trời xa lạ, mới thấy hết vẻ đẹp trù phú của bãi bồi sông Hồng bên kia bờ”.
c) Câu chuyện của Nhĩ với con là suy ngẫm về quy luật của đời người:
– Nhĩ rủ con sang bên kia sông, nhưng con không hiểu được ước muốn này nên miễn cưỡng làm theo và mải mê tham gia một trò chơi hấp dẫn dọc đường.
– Anh cảm thấy thất vọng, giữ nỗi buồn cho riêng mình, không trách móc ai. Nhĩ đau đớn nghiệm ra quy luật nghiệt ngã của kiếp người: “Con người trong hành trình cuộc đời khó tránh khỏi những điều vòng vèo, buông thả”.
– Chi tiết ở cuối truyện gợi ý nghĩa khái quát thức tỉnh con người về những vòng xoay ta sa ngã trên đường đời để bứt phá khỏi những giá trị thực bình dị, gần gũi và bền vững quanh ta. .
– Tác giả Nguyễn Minh Châu muốn gửi đến chúng ta những suy nghĩ triết lí, những trăn trở về sự tự nhận thức, về bản thân về cuộc đời này.
Nhân vật Nhĩ làm rõ nhận xét ấy bằng điệu bộ, tâm trạng và những nghịch lý tình huống của truyện: Cuộc đời và số phận con người đầy những bất thường, những nghịch lý, những trùng hợp ngoài ý muốn và cả sự hiểu biết lẫn ý định của mỗi người.