
Thân phận của thi hào Nguyễn Du với thân phận của kỹ nữ Tiểu Thanh – người cùng hội cùng thuyền với “cô may mắn” kia?
– “Hối hận ngày xưa” Là “sự sầu nảo” vẻ đẹp bị nghiền nát, bị lãng quên, đó là “sự sầu nảo” nhà quý tộc. Trong quan niệm về cái đẹp của Nguyễn Du, cái đẹp tự nó đã mang mầm tai họa. “tài hoa, bạc mệnh, chân mỹ nhân”.
– Bên cạnh sắc đẹp, tài năng là một mầm mống khác “Chữ tài đồng âm với chữ tài một âm”. Kẻ vừa có tài vừa có khiếu như Tiểu Thanh khó tránh khỏi số phận nghiệt ngã.
– Trước hết, Nguyễn Du bày tỏ niềm thương cảm với những số phận chung, những cảnh đời ấy. “sự sầu nảo” nhà thơ. Sống trong thời loạn lạc, bản thân Nguyễn Du cũng trải qua nhiều thăng trầm. Một khi anh ta lang thang khắp nơi, anh ta thậm chí còn bị cầm tù. Lòng anh đầy mâu thuẫn, hoang mang và chán nản, không biết ai đúng ai sai. Trước hết, anh thấy không ai có thể chia sẻ tâm tư với mình.
– Chính vì vậy Nguyễn Du đến với Tiểu Thanh không phải chỉ để đồng cảm với nỗi khổ của nàng mà chính ông cũng cảm thấy bất công. Anh nhìn cô một cái rồi trầm giọng nói.