
Mô tả Văn Miếu Mao Điền tỉnh Hải Dương
Hải Dương là xứ sản sinh ra nhiều bậc đại học, tiến sĩ Nho học hàng đầu của đất nước. Thành cổ Hải Dương có 637 tiến sĩ và 12 ngôi sao giáng sinh. Sau khi phân chia hành chính, toàn tỉnh có 486 tiến sĩ và 11 giáng tinh. Văn miếu Mao Điền không chỉ là nơi lưu danh những bậc hiền tài, mà còn là địa chỉ giáo dục, khuyến khích hậu thế noi gương học tập, tạo nên mạch nguồn văn hóa không ngừng tuôn trào. Văn miếu Mao Điền là trung tâm đào tạo nhân tài, tôn vinh giáo dục, tạo nguồn lực dựng nước và tồn tại cho đến ngày nay.
Ngày nay, Văn miếu Mao Điền ở thôn Mậu Tài, xã Cẩm Điền, huyện Cẩm Giàng là một trong số ít văn miếu còn tồn tại ở Việt Nam. Nhà Nguyễn lập ra tổ chức thi Hương ở thành Hải Dương cũ, nhưng đến đời Mạc đã bốn lần tổ chức thi Hương.
Từ giữa thế kỷ XV, với chủ trương mở mang việc học và đào tạo các nho sĩ, nhà Lê đã cho xây dựng một số trường học (trường quốc học), trong đó có trường thơ văn Mao Điền (huyện Cẩm Giàng) và Văn Miếu Vĩnh Lại. khoa Văn (huyện Đường An). Trải qua hơn 300 năm, năm 1801 dưới triều Tây Sơn, Văn Miếu được dời từ Vĩnh Lại về Mao Điền cùng với Trường Thơ ở thành phố Hải Dương và trở thành nơi đào tạo hàng nghìn cử nhân, tiến sĩ Nho học. Trái đất.
Nhìn từ xa, Văn miếu Mao Điền như một toà thành vĩ đại, nổi bật giữa màu xanh của những cánh đồng lúa xuân mới cấy. Qua cổng Tam Quan đồ sộ là khoảng sân rộng dẫn đến cây cầu đá uốn cong duyên dáng. Bên cạnh hồ nước trong xanh, một cây gạo cổ thụ hơn 200 năm tuổi vẫn nở hoa trong tiết trời xuân ấm áp. Chính điện Văn Miếu với gian giữa và lầu chuông, hai bên trống, giữa sân có cây gạo cổ thụ hàng trăm năm tuổi. Ngoài ra còn có nghiên đài, tháp Bút, nghi môn, Thiên Quang Tinh, Khải Thánh thờ cha và mẹ Khổng Tử. Tiếp theo là tháp chuông và trống, đối xứng với nhau và nằm ở hai đầu hồi của phòng khiêu vũ. Tiếp đến là hai tháp chuông xây dốc.
Ngay từ khi được xây dựng, Văn Miếu đã là một công trình nguy nga, bề thế và cổ kính theo thời gian. Phần chính điện gồm hai tòa nhà lớn có 7 gian, mái cong chạm rồng phượng sát nhau. Kiến trúc xây dựng theo kiểu chữ Nhị, rộng 10 mẫu (3,6 ha), vật dụng được bài trí đẹp mắt, cân đối hài hòa từ trong ra ngoài.
Nhà phụ là nơi tập trung thờ tự của các bậc khoa bảng. Hai bên là hai dãy nhà bên 5 gian quay vào nhau, vì quay về hướng đông và hướng tây nên người dân nơi đây vẫn gọi là nhà Đông Vu và Tây Vu. Đông Vu là nhà truyền thống và Tây Vu là nhà khách. Hai bên tường treo bảng danh sách 637 tiến sĩ Hải Dương đỗ khoa bảng.
Việc bài trí đồ thờ cúng tại di tích trước đây được bài trí theo mô hình của Văn Miếu Hà Nội. Ngoài Bái đường còn có một bàn thờ chung cho các Nho sinh gần xa đến chiêm bái. Ngoài thờ Khổng Tử như trước, còn thờ 08 vị Quốc sư Việt Nam, trong đó đúc tượng đồng 5 danh nhân: Khổng Tử, Tư nghiệp Quốc Tử Giám Chu Văn An, Trạng nguyên Bikini Mạc Đĩnh Chi, Anh hùng dân tộc, Danh nhân văn hóa thế giới Nguyễn Trãi , Trinh Quốc Công Nguyễn Bỉnh Khiêm. Tượng được đặt bằng gỗ sơn son thếp vàng rất đẹp. Đồng thời đặt bài vị cho 4 danh nhân còn lại: Danh y Đại danh y, Thái học sinh Tuệ Tĩnh, Thần toán Vũ Hữu, Kiểm soát viên hành Phạm Sư Mệnh, quan Nghi Ái Nguyễn Thị Duệ.
Hải Dương xưa nằm ở phía đông kinh thành Thăng Long nên gọi là thành Đông. Đây là “xứ học” nên nhà Lê coi đây là một trong những trung tâm văn hóa, giáo dục của cả nước và tổ chức nhiều hội thi. Mỗi năm mỗi khi mùa thi đến, học sinh tứ phương lại tụ hội về đây dựng lều, ngủ khắp cánh đồng tràn trước mặt. Trong số các nghĩa sĩ đó có nhiều người gốc Hải Dương đến dự và biểu diễn, như danh sĩ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm (1535).
Trong suốt quá trình tồn tại, Văn miếu Mao Điền từ vị trí là một trường học của thành phố Hải Dương trở thành trường thi của cả vùng, góp phần giáo dục đào tạo nhân tài cho địa phương và đất nước. Ở miền Bắc Việt Nam, Văn Miếu Mao Điền có lịch sử và thứ hạng lâu đời thứ hai, chỉ sau Văn Miếu Quốc Tử Giám. Văn Miếu Mao Điền được thành lập để thờ Khổng Tử và các nhà Nho lớn khác theo truyền thống của Việt Nam, Trung Quốc và một số nước Đông Á khác.
Trải qua thời gian, Văn Miếu Mao Điền đã bị chiến tranh và thiên tai tàn phá, hư hỏng nặng nề. Từ một di tích lịch sử với cảnh quan đẹp, Văn Miếu trở thành một địa điểm hoang phế. Từ năm 2002, chính quyền tỉnh Hải Dương đã khởi công xây dựng và trùng tu Văn Miếu. Năm 1993, Văn miếu Mao Điền được nhà nước công nhận là di tích và xếp hạng cấp quốc gia.
Hàng năm vào tháng 2 âm lịch, tỉnh Hải Dương mở hội văn ở Văn miếu Mao Điền. Người dân Hải Dương khắp nơi tề tựu về dự hội, báo công, dâng hương tưởng nhớ các danh nhân, hiền nhân của đất kinh kỳ. Không khí lễ hội vui tươi nhưng trang nghiêm. Truyền thống đó được gìn giữ cho đến ngày nay. Không chỉ người dân Mao Điền, Cẩm Giàng mà du khách khắp vùng cũng háo hức chờ đón ngày lễ.
Trước Cách mạng Tháng Tám năm 1945, hàng năm vào tháng Hai và tháng Tám âm lịch, Tổng đốc cùng các quan lại, cử nhân, tiến sĩ… về Văn miếu Mao Điền tổ chức lễ thượng tiêu, tỏ lòng tôn kính Chúa. giáo viên, khuyến khích thanh niên học tập và họ thực hành nhân phẩm. Ngày nay, Văn miếu Mao Điền đã trở thành địa chỉ giáo dục quan trọng cho thế hệ trẻ về lịch sử, văn hóa, truyền thống khoa bảng, được coi là nơi tôn vinh Đạo giáo của tỉnh Đông. Sự ra đời và tồn tại của Văn miếu Mao Điền trong hơn hai thế kỷ qua chứng tỏ Hải Dương là vùng đất học, đất danh nhân, đất văn hiến.
Hiện nay, Văn Miếu là địa chỉ “khuyến học, khuyến tài” giáo dục mọi thế hệ học sinh tỉnh Hải Dương và học sinh cả nước phát huy tinh thần “tôn sư trọng đạo” và lòng hiếu học của người dân xứ Đông. Tỉnh. Những ngày đầu xuân mới, nhiều gia đình đưa con nhỏ đến Văn Miếu Mao Điền xin chữ đầu năm lấy may, thắp hương tưởng nhớ các bậc hiền tài được thờ tại Văn Miếu. , cầu trời phật phù hộ, ai cũng có dũng khí, quyết tâm ra sức làm việc, rèn đức, luyện tài để góp phần xây dựng đất nước Việt Nam giàu mạnh.