
Tư tưởng nhân đạo trong truyện ngắn Chí Phèo
Chí Phèo là kiệt tác văn học của nhà văn Nam Cao và của nền văn học Việt Nam thế kỷ 20. Thông qua cuộc đời khắc nghiệt và số phận bi thảm của nhân vật Chí Phỉ, Nam Cao đã dành cho người nông dân mà mình gắn bó nhiều tình cảm nhân đạo rất sâu sắc và rộng lớn.
Tư tưởng nhân đạo của Nam Cao trước hết được thể hiện ở đây khi bộc lộ những đau khổ bị hành hạ, tủi nhục, bị cự tuyệt quyền làm người của những người lao động lương thiện. Nam Cao bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc trước nỗi đau khổ đó.
Qua bi kịch và số phận bi thảm của Chí Phèo Nam Cao những người lao động lương thiện đã kêu lên một cách đáng thương và phẫn nộ: làm sao để con người sống có nhân phẩm trong một xã hội bóp nát tình người; Hãy tiêu diệt hoàn cảnh vô nhân đạo, hãy làm cho tình hình trở nên nhân đạo hơn.
Qua truyện, tư tưởng nhân đạo của Nam Cao còn được thể hiện trong truyện Chí Phèo. lập trường lên án gay gắt những thế lực tàn bạo đã gây ra bi kịch đau thương của người lao động (những kẻ thống trị độc ác; những nhà tù thực dân; những thành kiến và định kiến vô nhân đạo).
Tư tưởng nhân đạo đặc sắc, độc đáo của Nam Cao còn được thể hiện ở đây trong với sự trân trọng, họ nâng niu vẻ đẹp của người nông dân. Thậm chí, nhà văn còn bộc lộ những phẩm chất trung thực ẩn sau tâm hồn tưởng chừng như chai lì, cằn cỗi.
1. Vẻ đẹp đáng quý trong Chí Phèo:
– Chí Phèo là người nông dân lương thiện. Anh ấy là một người bảo vệ khỏe mạnh, hiền lành, tốt bụng.
– Chí là người giàu lòng tự trọng. Hãy biết “yêu không phải thứ đàn ông coi thường”; để biết sự khác biệt giữa tình yêu cao thượng và nhục dục thấp kém. Những lần “bà chằn, quỷ sứ” bắt anh làm chuyện phạm pháp, “anh thấy nhục chứ không thương”.
+ Anh có một ước mơ thật giản dị: “Nhà ít con, chồng cày thuê, vợ dệt vải”, chị nuôi lợn kiếm vốn. “Giàu có thì mua mấy trụ đất làm ăn cũng được”.
– Khi nhà tù và xã hội thực dân phong kiến biến Chí thành “Con quỷ làng Vũ Đại”, nhưng Trong sâu thẳm tâm hồn anh, ánh sáng nhân phẩm vẫn tỏa sáng.
+ Khao khát tình yêu, hạnh phúc lứa đôi: biết yêu, biết “uống”, biết “khóc” và “bẽn lẽn” nhận ra hương vị của cháo hành “Trời ơi sao ngon quá!”. Lần đầu tiên Chi Feo được hưởng hương vị của tình người, tình yêu chân thành, hạnh phúc giản dị mà cảm động. Chí Phèo muốn sống với Thị Nở: “Giá như thế này mãi nhỉ?”. Và khi “cắt đứt tình thương” Chí đã biết hối hận, tủi hờn, khóc lóc, biết uất ức, căm giận.
+ Mong muốn làm người lương thiện. Chí Phèo “Tôi muốn làm người lương thiện”! “Trời ơi! Anh ta khao khát sự công bằng, anh ta muốn hòa thuận với mọi người như thế nào!” “Thị Nở có thể chung sống yên bình với anh ấy, tại sao những người khác lại không thể. Anh ấy sẽ lại được chấp nhận vào một xã hội bình đẳng… của những người lương thiện.” Điều này khiến Chí Phèo nhiều lúc lo lắng và hy vọng.
Có tinh thần phản kháng: Khi bị Thị Nở từ chối và nhận ra mọi con đường đến với xã hội loài người đã bị chặn đứng, Chí Phèo đến thẳng nhà Bá Kiến, vung lưỡi dao hận thù giết chết Bá Kiến – kẻ thù khủng khiếp đã cướp của mình. hình ảnh Chí và con người để đòi quyền làm người lương thiện của mình. Sau đó Chí Phèo tự sát vì tuyệt vọng, vì Chí không còn muốn sống cuộc đời tăm tối tủi nhục của một con vật nữa.
⇒ Xây dựng hình tượng người nông dân thối nát, “con quỷ làng Vũ Đại”, Nam Cao không hề có ý bôi nhọ người nông dân mà ngược lại, ông mạnh dạn khẳng định phẩm giá của họ, trong khi họ bị xé nát cả về thể xác lẫn tâm hồn. Điều đó chứng tỏ con mắt nhân đạo của Nam Cao rất sâu sắc, mới mẻ và “tỉnh táo”.
“Chí Phèo” là tiếng nói yêu người.
Nam Cao đồng cảm sâu sắc với những số phận đau khổ. Tuy nhà văn không nói thẳng, nhìn nhận rất khách quan nhưng ân tình trong ông là niềm đau xót, xót xa vô tận trước kiếp người bị tước đoạt, chà đạp lên cả nhân tính và nhân loại.
Nam Cao miêu tả Thị Nở xấu đến mức không còn từ ngữ nào để diễn tả được sự xấu xí, điên khùng của nàng. Thị trường càng tồi tệ, càng ngu ngốc, chỉ là một tác phẩm không hoàn hảo của tự nhiên, thì việc kinh doanh càng tốt. Nếu nàng đẹp như một mỹ nữ, có lẽ sự cảm thông sâu sắc trước bi kịch của Chia không sâu sắc và xúc động như ta tưởng. Sản phẩm lỗi là thứ mà Chi mong muốn và khao khát nhưng không có được.
– “Chí Phèo” là bản cáo trạng đanh thép về một xã hội phi nhân tính.
Một xã hội phi nhân tính, giai cấp thống trị đẩy những người nông dân lương thiện đến con đường tha hóa. Xã hội đang hủy hoại hoàn toàn quyền sống của con người, hủy hoại cả con người và thiên nhiên.
Ở Chí Phèo không bao giờ có cả hình hài lẫn con người. Nếu bạn muốn tồn tại như một con người, bạn phải đánh mất nhân tính của mình, bạn phải bán linh hồn của mình để tồn tại. Khi loài người quay trở lại, nó phải tự hủy diệt cuộc sống của mình và chết một cách thê thảm.
– “Chí Phèo” là tiếng nói khẳng định, đề cao con người.
Bản chất tốt đẹp của người nghèo và sức mạnh thức tỉnh lương tri.
2. Vẻ đẹp của nhân vật Thị Nở:
– Tư tưởng nhân đạo độc đáo, mới mẻBản sắc của Nam Cao trong tác phẩm “Chí Phèo” còn thể hiện ở việc phát hiện ra vẻ đẹp của nhân vật Thị Nở.
+ Dưới ngòi bút Nam Cao, Thị Nở trở thành người đàn bà si tình. Đằng sau vẻ ngoài xấu xí, tính tình “dở chứng” lại ẩn chứa một trái tim nhân hậu, tràn đầy tình yêu thương ấm áp, đáng quý… Khi Chí Phèo ốm, Thị Nở đã tận tình chăm sóc. Tình yêu… Với bàn tay dịu dàng, ấm áp của một người tình nữ, Thị bưng cho Chia bát cháo hành “bốc khói”. Chính bát cháo hành nóng hổi đã đánh thức nhân tính trong Chí Phèo.
Cũng như những người phụ nữ khác, Thị Nở rất khao khát tình yêu và hạnh phúc. Cuộc gặp gỡ của hai kẻ khốn khổ đã gây thiện cảm và Thị Nở đem lòng yêu Chí Phèo, muốn chung sống với hắn. Tình yêu đã làm cho người đàn bà “quỷ ghét quỷ hờn” biến đổi một cách thần kỳ: “Nhìn Thị duyên quá. Tình làm nên duyên”. Phát hiện này chứng tỏ nhãn quan nhân đạo của Nam Cao có chiều sâu hiếm có.
3. Nhận xét:
Với lối viết độc đáo, tài hoa, linh hoạt, biến hóa, Nam Cao khi miêu tả, kể lại cấu trúc tâm lý và mạch dẫn của truyện bằng một cái nhìn có vẻ khách quan, lạnh lùng. và tàn nhẫn, nhưng chứa đựng bao nỗi xót xa, xót xa của cảm xúc trước số phận đau thương của kiếp người. Lồng ghép vào hình ảnh hiện thực trên là thái độ yêu ghét, là cách phân tích, đánh giá trước những vấn đề của hiện thực đặt ra của nhà văn. Ngay cả việc chọn một nhân vật đau khổ nhất trong xã hội làm đối tượng để miêu tả và gửi gắm biết bao niềm thương cảm, xót xa… cũng hàm chứa một nội dung nhân đạo trong đó.
– Nhưng giá trị nhân đạo của tác phẩm tập trung nhất ở cách nhìn nhận của nhà văn về một nhân vật hoàn toàn bị tha hóa. Nam Cao vẫn bộc lộ trong chiều sâu bản chất tốt đẹp vốn có của nhân vật, chỉ cần một cái chạm nhẹ là tình yêu có thể sống dậy một cách mãnh liệt và chân thành. Sự xuất hiện của nhân vật Thị Nở trong tác phẩm có một ý nghĩa đặc biệt. Con người xấu xa đến mức “quỷ ám”, kì diệu thay họ lại là nguồn sáng duy nhất soi vào chốn tăm tối của tâm hồn Chí Phèo thức tỉnh, khơi dậy bản chất con người trong Chí Phèo, soi sáng trái tim. ngủ qua nhiều ngày để bị hỏng và bị loại bỏ.
– Sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Thị Nở, Chí Phèo lúc này mới nhận ra ánh sáng bên ngoài thật rực rỡ, anh nghe thấy tiếng chim hót líu lo vui tươi, tiếng thuyền chài khua mái chèo đuổi cá, tiếng người đi chợ bán hàng. vải… Không bao giờ có bất kỳ âm thanh nào. Nhưng hôm nay Chi mới nghe. Than ôi, đáng buồn thay, trong giây phút tỉnh táo ấy, Chí Phèo như nhìn thấy tuổi già, đói lạnh, bệnh tật và cô đơn của mình – điều này còn khủng khiếp hơn cả đói lạnh và bệnh tật. May sao Thị Nở mang đến một bát cháo hành. Nếu không thì hắn đã bật khóc trong tâm trạng như thế này… Nhìn bát cháo đang bốc khói nghi ngút, lòng Chí Phèo xao xuyến và than thở: Hắn cảm nhận được tấm chân tình của một đứa trẻ, hắn muốn tán tỉnh cô ta như mẹ hắn… Oh, tại sao anh ấy tử tế! “Anh ấy khao khát sự trung thực – anh ấy muốn làm hòa với mọi người”…
– Từ một con quỷ, nhờ Thị Nở, nói đúng hơn là nhờ tình yêu của Thị Nở, Chí đã thực sự được trở lại làm người, với tất cả những khả năng bẩm sinh của mình. Một chút tình yêu, thậm chí là tình yêu của một kẻ điên, bệnh hoạn, thô lỗ, xấu xa… cũng đủ làm sống lại toàn bộ bản chất con người trong Chí Phèo. Khi đó bạn mới biết sức mạnh cảm hóa của tình yêu kỳ diệu như thế nào!
Có thể nói, Chí Phèo là một truyện ngắn có giá trị nhân đạo sâu sắc khi nói lên sự đồng cảm và trân trọng những giá trị bên trong tâm hồn của những con người bất hạnh, những nạn nhân của xã hội.