
Viết đoạn văn nghị luận 200 từ về lối sống dấn thân, hưởng thụ.
Nói một cách đơn giản, dấn thân là đóng góp một phần của cải và sức lực của mình để xây dựng một mục tiêu tập thể và xã hội mà không cần so đo tính toán, không mong nhận lại bất cứ điều gì. Đối lập với cam kết là tận hưởng. Hưởng có nghĩa là đón nhận, đón nhận những điều tốt đẹp mà mình mong muốn, ước ao. Mỗi người có một cách thưởng thức khác nhau, nhưng điểm mấu chốt là hãy để bản thân được thỏa mãn nhu cầu và sở thích cá nhân. Sùng và hưởng giống như hai mặt biện chứng của cặp từ “cho” và “nhận được”nó phản ánh quy luật tất yếu của đời sống xã hội. “Thước đo cuộc đời của một người đàn ông không phải là thời gian, mà là sự cam kết.”. Nếu chỉ tìm cách hưởng thụ cho bản thân, con người sẽ nghĩ đến hưởng thụ, hưởng lạc mà quên đi nghĩa vụ đóng góp, xây dựng cho cộng đồng. Nếu vậy, dần dần anh ta sẽ trở thành một người lười biếng, ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình, từ đó sinh ra thói nghiện ngập, ỷ lại, vô trách nhiệm với gia đình và xã hội. Tìm cách hưởng thụ cho mình là biểu hiện của lối sống vội vàng, ích kỷ, hẹp hòi. Ngược lại, dấn thân là hành động đầu tư nỗ lực không ngừng để đóng góp cho sự phát triển của xã hội. Tìm cách cống hiến là một lý tưởng cao đẹp, một hành động cao đẹp đáng biểu dương, góp phần nâng cao giá trị của mỗi cá nhân trong cuộc sống. Đó là cách để mỗi chúng ta sống có ích hơn, ý nghĩa hơn và được xã hội tôn trọng. Người dân có đóng góp và được hưởng theo nhiều cách khác nhau tuỳ theo nhu cầu, sở thích, khả năng và điều kiện của mình. Không biết hưởng thụ cũng là một biểu hiện của sự thiếu văn minh trong xã hội ngày nay. Sự hưởng thụ sẽ giúp chúng ta tái sản xuất lực lượng lao động để từ đó chúng ta có thể đóng góp nhiều hơn, tốt hơn cho cộng đồng. Nhưng mỗi người cần đạt được sự cân bằng hài hòa giữa cam kết và hưởng thụ. Ngay trong những hoàn cảnh cụ thể cũng phải biết hy sinh, chấp nhận thua thiệt để cống hiến hết mình.
Nghị luận: Thước đo của cuộc sống không phải là thời gian, mà là sự cam kết
thẩm quyền giải quyết:
Lý lẽ: “Đừng tìm cách hưởng thụ, hãy tìm cách cống hiến”.
Cam kết và hưởng thụ là hai mặt của cuộc sống con người. Có cam kết là tận hưởng. Sự tận hưởng đòi hỏi sự cam kết. Càng đóng góp nhiều, chúng ta càng được hưởng trọn vẹn
Hưởng thụ là kế thừa, tiếp nhận và sử dụng những thành quả vật chất, tinh thần mà bản thân, gia đình, xã hội, nhân loại đã đạt được. Tìm cách tận hưởng bản thân là cố gắng tìm những cách khả thi để thừa hưởng những điều kiện sống mà cuộc sống có thể cung cấp.
Cống hiến là nỗ lực làm việc, đem sức lực và trí tuệ của mình tạo ra của cải vật chất và giá trị tinh thần để phục vụ cộng đồng, góp phần làm cho cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Tìm cách đóng góp là hành động đầu tư nỗ lực không ngừng để đóng góp cho sự phát triển không ngừng của xã hội.
Bình luận: Đừng chỉ nghĩ đến việc tìm cách hưởng thụ thành quả lao động của người khác mà hãy tìm cách đóng góp tốt nhất cho sự phát triển chung của xã hội. Nghĩa của câu có khuynh hướng phê phán lối sống chỉ nghĩ đến hưởng thụ, đồng thời đánh giá cao lối sống nặng tình dấn thân.
“Đừng tìm cách hưởng thụ, hãy tìm cách cống hiến” là từ:
+ Hưởng thụ và gắn bó là hai mặt của quyền lợi và trách nhiệm lẫn nhau mà mỗi người cần phải có khi sống trong cộng đồng. Khi tham gia vào đời sống xã hội và con người, mọi người đều có quyền và cơ hội kế thừa và sử dụng những thành quả do các thế hệ đi trước tạo ra, đồng thời cũng có nghĩa vụ đóng góp cho sự phát triển chung của xã hội bằng công sức của mình.
+ Nếu chỉ tìm cách hưởng thụ cho bản thân, con người sẽ nghĩ đến hưởng thụ, hưởng lạc mà quên đi nghĩa vụ đóng góp, xây dựng cộng đồng. Nếu vậy, dần dần anh ta sẽ trở nên lười biếng, ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến mình, từ đó hình thành thói quen ỷ lại, ỷ lại, vô trách nhiệm với gia đình và xã hội. Tìm cách tận hưởng bản thân là một biểu hiện của lối sống gấp gáp, sống như thể ngày mai mình sẽ chết, bất chấp những gì đang diễn ra xung quanh.
Trong khi đó, tìm cách đóng góp là hành động đầu tư công sức không ngừng để đóng góp cho sự phát triển không ngừng của xã hội. Cống hiến càng tốt, càng nhiều thì xã hội càng tiến bộ nhanh, văn minh và mỗi người càng có nhiều cơ hội hưởng thụ, nâng cao chất lượng hưởng thụ.
+ Tìm cách cống hiến là một lý tưởng cao đẹp, một hành động cao đẹp đáng biểu dương góp phần nâng cao giá trị của mỗi cá nhân trong cuộc sống. Tìm cách cống hiến là một trong những cách để mỗi chúng ta sống có ích hơn, ý nghĩa hơn và được xã hội tôn trọng. Đặc biệt, những đóng góp to lớn cho nhân loại sẽ mãi mãi được lịch sử ghi nhận và lưu giữ.
* Bình luận:
– Hưởng thụ là nhu cầu và quyền sống của mọi người. Người dân có đóng góp và cũng có quyền được hưởng cho mình bằng nhiều cách, nhiều hình thức khác nhau tuỳ theo nhu cầu, sở thích, khả năng và điều kiện của mình. Không biết hưởng thụ cũng là một biểu hiện của sự thiếu văn minh trong xã hội ngày nay. Biết cách tận hưởng chính mình là một cách để giảm bớt căng thẳng và áp lực trong cuộc sống. Sự hưởng thụ sẽ giúp chúng ta tái sản xuất lực lượng lao động để từ đó chúng ta có thể đóng góp nhiều hơn, tốt hơn cho cộng đồng.
Tuy nhiên, không được lạm dụng quyền sống đó để quên hoặc làm giảm nghĩa vụ, trách nhiệm đối với gia đình và cộng đồng. Mỗi người nên có sự cân bằng hài hòa giữa dấn thân và hưởng thụ. Ngay cả trong những hoàn cảnh cuộc sống nhất định cũng cần phải biết hy sinh hay chấp nhận những mất mát xung quanh mình để dấn thân hết mình.
– Trong thực tế, mối quan hệ giữa cống hiến và hưởng thụ ở mỗi người có nhiều biểu hiện khác nhau: có người chỉ muốn hưởng thụ chứ không muốn cống hiến, hay hơn nữa là thích cống hiến ít nhưng hưởng thụ thực sự. chúng tôi. Có người cho rằng lợi ích phải cân bằng với cam kết nên thường đặt điều kiện về lợi ích trước khi quyên góp, nếu không sẽ không làm; Một số người nghĩ rằng họ cho đi nhiều hơn là hưởng thụ trước khi hưởng thụ. Loại thứ nhất là biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân cực đoan, lười biếng, trì trệ xã hội và rất đáng phê phán. Loại thứ hai dễ được chấp nhận hơn, nhưng thiên về lối sống vật chất, chịu tác động của mặt trái kinh tế thị trường, “tiền phát bạc” nên không được đánh giá cao. Kiểu suy nghĩ và hành động thứ ba là biểu hiện của lối sống cao đẹp, có lý tưởng và hoài bão cao đẹp, rất đáng khuyến khích, nhất là ở lứa tuổi thanh niên.
Tuy nhiên, trong quá trình xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ, văn minh, các nhà quản lý, điều hành đất nước cũng cần xây dựng các cơ chế, chính sách bảo đảm công bằng xã hội và thúc đẩy công bằng xã hội.
Bài học nhận thức:
– Cần xác định rõ tư tưởng: nghĩ đến việc cho nhiều hơn là hưởng. Chỉ có dấn thân tích cực mới có điều kiện nâng cao chất lượng hưởng thụ và lòng tự trọng.
– Thanh niên, sinh viên phải học tập, tu dưỡng tốt, chuẩn bị tích cực cho tương lai dấn thân. “Đừng hỏi quê hương…hôm nay”.
Xét quan niệm: “Sống là cho đâu chỉ nhận” của Tố Hữu.