
“Một đứa trẻ không phải là một chiếc bình để đổ đầy nước, mà là một ngọn lửa để thắp lên.”
Liên quan đến sự phát triển của xã hội từ việc giáo dục con người cần quan tâm đến nhiều vấn đề thời sự. Vấn đề giáo dục các em cách làm việc đúng đắn có ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Một ý kiến “Một đứa trẻ không phải là một chiếc bình để đổ đầy nước, mà là một ngọn lửa để thắp lên.” làm chúng tôi lo lắng. Khi ví trẻ con như cái chậu hoa, người lớn sẽ chỉ tìm cách đổ đầy nước vào đó và làm theo những gì họ cho là đúng. Khi coi trẻ là ngọn lửa, giáo viên sẽ nhóm lửa và truyền lửa cho trẻ, nghĩa là cách để trẻ thể hiện bản thân, trải nghiệm lớn dần. Vì vậy, câu nói là lời khuyên mọi người trong gia đình, nhà trường và xã hội hãy có cách giáo dục con cái đúng đắn để chúng có điều kiện phát triển bản thân. Giáo dục trẻ em là công việc không thể thay thế của xã hội. Cộng đồng và xã hội chỉ phát triển khi ở đâu cũng có giáo dục: gia đình, nhà trường và xã hội. Nhưng người lớn thường tự cho mình quyền dạy trẻ theo quan điểm của họ. Nhiều trường hợp đi đến cùng cực, giáo dục một cách gượng ép. Trẻ em được định hình. Giáo dục, suy cho cùng, phải giúp người được giáo dục tự giáo dục mình. Vì vậy, giáo viên chỉ nên giúp trẻ có phương pháp khám phá thế giới và cuộc sống xung quanh. Mỗi người có một cá tính riêng. Vì vậy, không thể có một nền giáo dục khuôn mẫu, buộc tất cả mọi người phải giống nhau. Cần coi trọng tính nhân văn của giáo dục. Thật đáng lên án những ai giáo dục con cái theo chúng “nhồi”, “trong khuôn”. Để trẻ phát triển toàn diện, cần dạy trẻ đúng phương pháp, không để trẻ bị áp đặt, lệ thuộc. Truyền cảm hứng cho trẻ em khám phá thế giới theo cách riêng của chúng thay vì quấn chúng trong một mạng lưới tình yêu và nỗi sợ hãi có thể bị tổn hại. Mỗi lần vấp ngã sẽ giúp trẻ lớn lên. Và đó là trải nghiệm thực sự quý giá mà trẻ cần có.
Nghị luận: Tự học là chìa khóa vàng của giáo dục