
Viết đoạn văn nghị luận dài 200 từ: “Tuổi hai mươi không hối tiếc. Nhưng tuổi hai mươi thì ai cũng tiếc, Tổ quốc thì sao?”
Tuổi đôi mươi là cách nói về tuổi trẻ nói chung, khoảng thời gian quý giá của tuổi trẻ chứ không phải tuổi 20 nói riêng. Nếu ai cũng ích kỷ, hẹp hòi, chỉ biết lo cho mạng sống của mình, không có trách nhiệm với Tổ quốc thì Tổ Quốc làm sao tồn tại được? Nội dung câu ca cổ vũ tinh thần, trách nhiệm của mỗi người dân (đặc biệt là thế hệ trẻ) trong cuộc kháng chiến chống Mỹ: Xung phong, sẵn sàng hy sinh tuổi thanh xuân để bảo vệ non sông đất nước. Thời gian thật đẹp, nhưng ngắn ngủi, chỉ đến một lần trong đời người. Tuổi còn sức khỏe, nhiệt huyết, một giấc mơ, khát vọng… để có mọi điều kiện biến ước mơ thành hiện thực. Vì vậy, đó là khoảng thời gian mà mọi người nên trân trọng. Mối quan hệ giữa cá nhân và đất nước là không thể tách rời. Mỗi cá nhân phải có trách nhiệm với đất nước, đặc biệt là thế hệ trẻ. Để bảo vệ và xây dựng trái đất, mỗi cá nhân sống vượt lên trên những ích kỷ thông thường phải có sự cống hiến và hy sinh chung. Độ tuổi 20 (tuổi trẻ) của một người là khi họ có nhiều khả năng cống hiến nhất. Vì vậy, mỗi cá nhân phải biết đóng góp “tuổi đôi mươi” vẻ đẹp của họ cho quê hương, đất nước. Không chỉ trong thời chiến, ngay cả trong thời bình, thế hệ trẻ phải ý thức được vai trò, trách nhiệm của mình.
Suy nghĩ về ý nghĩa của câu nói: Đời phải trải qua giông bão, nhưng không được cúi đầu trước bão tố (Trích Nhật ký của Đặng Thùy Trâmja)