
Viết đoạn văn ngắn (khoảng 10-15 câu) theo kiểu quy nạp, giới thiệu về nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu.
Nguyễn Đình Chiểu (1822-1888), tên thường gọi là Đồ Chiểu, sinh ra tại quê mẹ ở làng Tân Hội, tỉnh Gia Định, quê cha ở Thừa Thiên Huế. Hai mươi tuổi anh bước vào đời háo hức, háo hức như chàng thanh niên Lục Vân Tiên đi thi: “Cuối cùng bắn én lên mây/ Danh ta vang tiếng xa/ Làm trai chốn nhân gian/ Trước lo hổ, sau lo danh”. Nhưng bất hạnh ập đến: năm 27 tuổi, anh bị mù và tàn tật. Thế là đường vinh quang bị chặn, tình yêu tan vỡ. Khi trở về quê hương, ông gặp phải một cuộc nổi loạn, sau đó là những ngày đấu tranh để thoát khỏi kẻ thù. Ông xót xa trước cảnh đất nước “bốn phân năm rách”, đau xót trước cảnh lầm than, lầm than của nhân dân. Những giông tố cuộc đời không ngừng ập đến, xô đẩy nhưng Nguyễn Đình Chiểu không đầu hàng số phận, vẫn ngẩng cao đầu sống có ích cho đến hơi thở cuối cùng. Ông đã dũng cảm đảm đương một lúc cả ba nhiệm vụ: nhà giáo, bác sĩ và nhà thơ. Ở cương vị nào ông cũng miệt mài làm việc và nêu gương sáng cho đời. Là một người thầy, danh tiếng ông Đồ Chiểu đã vang danh khắp lục tỉnh, với một hình ảnh mà khi ông qua đời vẫn còn được truyền tụng: cả cánh đồng Ba Tri chìm trong khăn tang trắng của bao thế hệ học trò và những người mến mộ hiền tài. Là một bác sĩ trong 40 năm, ông đã không tiếc công sức để cứu thế giới: “Giúp đời không màng danh lợi/Ta không màng danh lợi, ta không ganh ghét tài năng”. Là một nhà thơ, Nguyễn Đình Chiểu đã để lại cho đời nhiều trang thơ bất hủ, được truyền bá rộng rãi như “Truyện Lục Vân Tiên”, “Nghĩa sĩ nghĩa sĩ”, “Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc”… Nguyễn Đình Chiểu có nghị lực sống, cống hiến cho đời khiến người đời kính trọng. Ông còn có tinh thần yêu nước bất khuất trước giặc ngoại xâm. Cuộc đời của nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu là một cuộc đời nhiều bất hạnh nhưng ở ông tỏa sáng một đạo đức cao đẹp.
Thuyết minh về cuộc đời và sự nghiệp văn học của Nguyễn Đình Chiểu