
Ý nghĩa của yếu tố thần kì trong “Truyện phán sự đền Tản Viên”
Tác giả xây dựng cốt truyện với những xung đột kịch tính, tính cách nhân vật được thể hiện qua nghệ thuật tương phản (giữa Tử Vân và hồn Bạch Hổ), yếu tố kì ảo kết hợp tự nhiên với yếu tố hiện thực trong sự phát triển linh hoạt của câu chuyện. Những tính năng này làm cho câu chuyện thú vị.
Câu chuyện dày đặc với các yếu tố giả tưởng:
Truyện cổ tích:
+ Thần: Thổ Công, Thánh Tản Viên. Ác quỷ: Diêm vương, hồn tướng giặc,…
+ Sau khi đốt chùa, Tử Văn lâm bệnh; Quỷ đến bắt Tử Vân đi.
+ Nguyên Bái cho họ Thôi bị đày đi Cửu U
+ Tử Văn về nhà mới biết mình đã chết hai ngày
+ Tử Văn sống lại rồi chết không bệnh, thành phố xưng là đền Tản Viên
+ Tử Vân cưỡi gió biến mất…
Câu chuyện vẫn có nội dung thực sự:
+ Hình nền Nhân vật: Ngô Tử Văn (tên Soạn, người huyện Yên Dũng, xứ Lạng Giang), Bạch đối Thôi (tổng Mộc Thanha).
+ Hành động diễn ra trong một không gian và thời gian nhất định: Cuối thời nhà Hồ, quân Ngô sang xâm lược, Yên Dũng, Lạng Giang thành bãi chiến trường (thời giặc Minh sang xâm lược nước ta: 1407-1427).
+ Tử Văn làm quan phán đền Tản Viên vào một buổi sáng năm Giáp Ngọ (1414).
Tác giả sống và viết câu chuyện này vào nửa đầu thế kỷ 16. Bởi vậy, dù truyện được kể ở một thời kỳ sớm hơn nhưng không có nghĩa là không liên quan đến bối cảnh xã hội đương thời: nhà Lê suy tàn, quyền lực về tay nhà Mạc. Mặt khác, chính những nội dung khẳng định lẽ phải, cái thiện, ca ngợi người lương thiện, công bằng, lên án cái ác, v.v. nội dung cũng giàu ý nghĩa hiện thực.
thẩm quyền giải quyết:
Ý nghĩa của yếu tố thần kì, thần kì trong truyện Chức phán sự đền Tản Viên
“Chuyện Phán xử ở đền Tản Viên” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ND, được trích trong tập “Triển Ký Mãn Lục”. Truyện thu hút người đọc không chỉ bởi lời kể của Nguyễn Du mà còn bởi yếu tố kì ảo, kì ảo trong đó.
Khi định nghĩa yếu tố thần kì hay còn gọi là thần lực, trợ thủ thần kì trong truyện cổ tích, doc. TS Nguyễn Bích Hà cho rằng, ông là kết quả của những hư cấu dưới ánh sáng của trí tưởng tượng thần kỳ. ảo và sự trỗi dậy của con người. Lực lượng thần kì có thể là những nhân vật thần kì như ông Phật, bà Tiên, Thiên Lôi, Ngọc Hoàng, các vị thần, thầy phù thuỷ, yêu tinh, có thể là những đồ vật, đồ vật thần kì như đũa thần, đèn thần, áo tàng hình, thảm bay, có thể các con vật có phép thuật như rắn thần, phượng hoàng, mèo diya…
sức mạnh kỳ diệu của nhân vật.
Chịu ảnh hưởng của tư duy siêu hình tâm linh của các tác giả dân gian, truyện lạ Bắc Bộ. Nguyễn Du đưa nhiều yếu tố hoang đường và tưởng tượng vào truyện của mình. Trong Sự tích đền Tản Viên, trước hết là sự xuất hiện của các nhân vật thần kì như hồn tướng giặc phương bắc, yêu quái, dạ xoa, thổ công, địa ngục vương, quan tòa. Tất cả những nhân vật này đều thuộc thế giới ngầm.
Nhân vật phản diện trong truyện là hồn ma của một tên tướng giặc. Nguồn gốc và tội ác của hắn được nhà văn kể lại rõ ràng qua nhân vật Thổ Công: hắn là một bại tướng của Bắc triều, một oan hồn phương nam, đánh chiếm miếu ta, giả danh ta. Tôi quen lừa dối, nó thích làm bậy, trời ẩn mình với nó, nó làm người ta khó chịu, tốt xấu gì cũng tự chuốc lấy.
Nhân vật này xuất hiện trong giấc mơ của Tử Vân – người không dám biết về ngôi chùa mình đang ở. Anh ta có phong thái và ngoại hình: đẹp trai, cao ráo, đầu đội mũ bảo hiểm. Ông tự xưng là cư sĩ với Tử Văn. Nhưng vẻ ngoài và lời nói đó chỉ toát lên sự dối trá và lừa lọc. Vì anh ta chỉ là một tên trộm. Lúc sống đem quân sang cướp đất ta, khi chết lại cướp nơi thờ tự của Tử Cống để ở. Là ma nhưng tướng bại trận không động tới quyền được giải thoát. Sau khi cướp chùa Thông Công đã quấy nhiễu, phạm tội tư tình với người khiến bao người đau khổ. Khi Tử Văn trừng phạt, hồn tướng giặc lại tìm đến Tử Văn, trơ trẽn yêu cầu xây dựng lại ngôi chùa. Anh ta đe dọa anh ta và cố gắng giết anh ta.
Cho đến khi phải đổi vận với Đồ Vạn dưới trướng Minh Ti, hắn vẫn cố đẩy tội cho Đồ Vạn, thậm chí dám nói dối Diêm Vương. Những việc làm chí cốt của tướng giặc không thể nói là tiêu biểu cho khát vọng sống và sức sống bền bỉ. Tất cả những gì anh ta làm chỉ làm tăng thêm sự xấu xí, hèn hạ và xấc xược của con người anh ta. Hắn sống bất lương nhưng khi chết lại càng ác hơn. Là một hồn ma nên điều kiện và cơ hội để hắn phạm tội dễ dàng và thuận lợi hơn bao giờ hết. Vì họ không nhìn thấy nên ai cũng phải sợ mỗi khi họ có biểu hiện tham nhũng.
Trái ngược hoàn toàn với tướng địch của họ là Thổ Công. Về ngoại hình, tướng mạo, Tử Cống khác hẳn con ma gớm ghiếc ấy: áo vải lanh, mũ đen, phong thái ung dung. Xuất thân của Thổ Công rất trong sáng, thậm chí có phần đàng hoàng: ông làm ngự y từ thời vua Lý Nam Đèo, hi sinh cho vua, hơn ngàn năm giúp dân cứu vật. Về tính cách, nếu như Tinh địch hung hãn như thế nào thì Đường Tăng lại khiêm tốn như vậy.
Thổ Công là nạn nhân trực tiếp của tướng giặc. Ngôi chùa mà Tử Văn đốt vốn do ông cai quản nay đã bị linh hồn của một tướng giặc chiếm giữ. Mức độ phẫn nộ của Thổ Công chỉ được bộc lộ khi Tử Văn đốt chùa để đuổi tà. Xuất hiện trong truyện, nhân vật này còn đóng vai trò là người dẫn đường, dẫn dắt Tử Văn nhận ra sự thật. Và khi Tử Văn hoàn thành sứ mệnh, Thổ Công còn tiến cử Tử Văn nhận chức phán sự ở đền Tản Viên. Như vậy, có thể hình dung Thổ Công là một nhân vật tuyệt sắc có vai trò giúp đỡ và báo đáp nhân vật chính trong truyện.
Nhân vật phép thuật thứ ba chúng ta phải kể đến là Diêm Vương. Diêm Vương là người đứng đầu Minh Tí, trực tiếp xét xử vụ án giữa Tử Văn và oan hồn tướng giặc. Lúc đầu nhân vật xuất hiện trách mắng Tử Văn. Những tiếng hét đó cho thấy sức mạnh của người ở vị trí cao nhất. Sức mạnh đó đủ để khiến thủ phạm phải run sợ. Là “quan tòa” xét xử, Diêm Vương cân nhắc mọi việc và tranh luận công bằng. Lời khai của Tử Văn và linh hồn của tướng giặc đã được Diêm Vương kiểm chứng.
Cuối cùng, kẻ tội đồ đã bị trừng phạt, Tử Văn được hồi sinh và trở về trần gian. Vai trò của Diêm Vương trong truyện được thể hiện ở chỗ xét xử công minh, đem lại công bằng cho người công chính. Cùng với hồn ma của tướng địch và Tanga, Diêm vương là nhân vật góp phần thúc đẩy cốt truyện phát triển theo chiều hướng thú vị. Hơn nữa, hình tượng Diêm Vương còn thể hiện ước mơ về một vị quan thanh liêm, công minh, chính trực trong một xã hội đầy loạn lạc và tệ nạn hiện đại.
Nhân vật quỷ, quỷ dạ xoa Họ chỉ xuất hiện thoáng qua, ít ảnh hưởng đến sự phát triển của cốt truyện nhưng lại góp phần tạo nên bầu không khí ma quái, đáng sợ đặc trưng của thế giới ngầm, thế giới ngầm. Sự kỳ diệu vì thế được tăng cường.
nhân vật Ngô Tử Văn họ không nằm trong số những nhân vật thần kỳ của câu chuyện, nhưng họ có liên quan đến sự kiện cái chết (hai ngày). Sống lại, rồi lại chết đi và bước vào cõi thần tiên. Quan chức phán quan tại đền Tản Viên. Đó cũng chính là yếu tố thần kì của truyện. Những sự việc này được sắp xếp ở cuối như một cái kết có hậu cho Tử Vân và câu chuyện, thể hiện triết lý nhân ái của nhà văn.
Yếu tố kì ảo, kì ảo của truyện không chỉ thể hiện ở phương diện nghệ thuật mà còn thể hiện ở những không gian mà Nguyễn Du đưa vào đó.
Có thể thấy truyện có hai khoảng không gian kì ảo. Đầu tiên là không gian của những giấc mơ (giấc mơ của Tử Vân). Không gian này không được Nguyễn Du miêu tả chi tiết nhưng lại là không gian nối liền thế giới trần gian và lòng đất, là nơi gặp gỡ của Tử Văn với giặc thần và thổ công. Cũng từ đây, Tử Văn tạm rời xa trần gian, để sang thế giới bên kia, tham gia vào các vụ kiện tụng ở đó.
Không gian huyền ảo thứ hai của truyện là trong âm ti. Âm Ti được miêu tả ở một số chi tiết khá rõ ràng: Có một con sông lớn, trên sông phía bắc có một cây cầu dài hơn ngàn mét, gió xám mặt sông lạnh. Đọc đến đây chắc hẳn không ít người phải rùng mình sợ hãi. Cảm giác u ám, lạnh lẽo và rùng rợn đeo bám trí tưởng tượng của người đọc. Nhưng ngược lại, trước không gian ấy, Tử Văn không hề sợ hãi. Và chính điều này đã chứng minh cho sự bướng bỉnh, ngay thẳng của nhân vật. Cõi âm còn có ngục Cửu U. Nguyễn Du giới thiệu truyện không gian này mà không có chi tiết. Tuy nhiên, chỉ cái tên thôi cũng đủ khiến người đọc hình dung đó sẽ là một nơi đầy cực hình, đủ để trừng trị tội ác của những con người như tên tướng giặc.
Mỗi yếu tố thần kì xuất hiện trong truyện Chức phán sự ở đền Tản Viên được xem như đảm nhận một vai trò nào đó, nhưng rõ ràng chúng tồn tại không thể tách rời nhau, thậm chí đan xen vào nhau để dệt nên cho ta. Câu chuyện giả tưởng hấp dẫn.
Quay trở lại thời đại Nguyễn Du, thế kỷ XVI là thế kỷ đầy biến động lịch sử. Câu chuyện mà nhà văn kể cho chúng ta trong Sự tích đền thánh Tản Viên tất nhiên không thể chỉ là một câu chuyện hư cấu hoàn toàn. Đằng sau những yếu tố huyền ảo đó chắc chắn ẩn chứa hiện thực của những kẻ lưu manh, hiện thực của tình người bất an, hiện thực của sự bất công và hiện thực của những con người quả quyết và trung thực như Tú. Văn học. Nhưng tại sao Nguyễn Du lại đưa Tử Vân sang Minh Tí để đòi sự công bằng, lẽ phải? Chẳng lẽ ở thế giới vật chất, quan lớn như Diêm Vương lại hiếm có như vậy? Ước mơ công bằng xã hội của Nguyễn Du đã phải nhờ đến yếu tố thần thánh mới đạt được. Nó phản ánh hiện thực gì của thời đại?
Câu chuyện Phiên tòa đền Tản Viên là một câu chuyện giàu ý nghĩa. Người đọc bị lôi cuốn không chỉ bởi nội dung tư tưởng mà còn bởi sự thú vị do những yếu tố kì ảo được nhà văn xây dựng mang lại. Viết truyện Đền Tản Viên Nguyễn Du đã kết hợp thành công yếu tố thực và ảo. Câu chuyện mở ra mang tính chất hồi hộp với sự xuất hiện của một thế giới dưới lòng đất với những hồn ma, ma quái với những điều dị thường: người chết sống lại từ dương xuống âm phủ, từ âm về dương. . Nhưng câu chuyện có vẻ rất thật ở cách dẫn dắt người khác, dẫn dắt một công việc nào đó về tên tuổi, quê quán, thời gian và địa điểm xảy ra sự việc.
Yếu tố kì ảo làm cho câu chuyện thêm gay cấn, hấp dẫn. Các yếu tố đúng làm tăng tính chân thực, làm cho truyện có ý nghĩa xã hội sâu sắc. Truyện làm nổi bật nhân vật Ngô Tử Văn – người tiêu biểu cho tầng lớp trí thức Việt Nam giàu tinh thần dân tộc, yêu chính nghĩa, dũng cảm, chính trực, dám đấu tranh chống lại cái ác, vì nước vì dân. Truyện cũng thể hiện niềm tin rằng công lý và lẽ phải nhất định sẽ chiến thắng cái ác.